Vào lúc Tâm Ấn, chúng tôi đã nói về điều đó rồi, rằng quý vị nên giữ im lặng. Không được tiết lộ cho người khác những gì quý vị đã học được, vì chỉ hướng dẫn bằng lời nói thôi thì chẳng có gì hết. Chính Lực Lượng Minh Sư nâng quý vị lên, thanh tẩy và giúp quý vị tiến bộ hơn về mặt tâm linh.
Nhưng quý vị không được phép tự ý đi ra ngoài truyền Tâm Ấn như vậy. Chỉ khi Minh Sư phái quý vị đi hoặc bảo quý vị [làm] – mỗi lần. Không phải bảo một lần, rồi quý vị có thể tiếp tục làm việc đó cả đời – không phải như vậy. Tại vì quý vị không có đủ lực lượng để giúp, để nâng người ta lên những cõi Thiên Đàng cao hơn và bảo vệ họ khỏi mọi nguy hiểm trên đường đi. Quý vị không biết dẫn họ đi đâu, tại vì bản thân quý vị cũng không biết đường. Chỉ có Minh Sư mới biết, và khi Minh Sư chỉ định quý vị truyền Tâm Ấn nhân danh Minh Sư khai ngộ hoàn toàn và quý vị nói cho Minh Sư biết tên của họ, thì họ sẽ chính thức được thọ Tâm Ấn và Minh Sư sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng không có sự cho phép của Minh Sư thì quý vị không thể làm được gì hết. Rồi chẳng bao lâu, khi không còn Ân Điển và sự Bảo Vệ của Minh Sư, quý vị và những người theo quý vị học tất cả sẽ rơi – rơi vào nanh vuốt của Ma Vương, của ác quỷ dưới địa ngục! Chính tôi cũng rùng mình khi nghĩ đến điều kinh hoàng đó!
Còn nhớ khi Ngài Milarepa đau khổ và thật sự muốn được thọ Tâm Ấn, và phu nhân của Marpa, Minh Sư của Ngài, đã viết một lá thư nói rằng Ngài có thể được thọ Tâm Ấn? Nhưng vị Minh Sư đâu có biết chuyện đó. Vì vậy, khi Milarepa đến để được một người đại diện của Marpa truyền Tâm Ấn, Ngài chẳng có gì cả. Không có thể nghiệm. Không có Ánh Sáng (Thiên Đàng nội tại), không có Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại), không có gì cả. Vì thế người đệ tử đại diện rất ngạc nhiên, thầm nghĩ hoặc tự nhủ hoặc nói với Milarepa rằng có lẽ Sư Phụ không cho phép Tâm Ấn, cho nên mới có chuyện như vậy. Ngay cả vào thời đó, Milarepa là một pháp sư rất mạnh mẽ và cũng đã giúp Sư Phụ của mình xử lý nhiều người xấu. Vậy mà Ngài cũng không thể có được những thứ mà Sư Phụ không muốn ban cho Ngài hoặc những thứ Ngài chưa sẵn sàng có được tại vì Ngài tội lỗi đến nỗi thân xác Ngài, bản thể của Ngài, không thể nhận được bất kỳ Phật lực nào, bởi vì sự hòa trộn của hai năng lượng trái ngược sẽ làm chết Ngài.
Không nhiều... hiếm lắm, nhưng một số đệ tử cũng nói rằng họ không nhận được gì vào lúc Tâm Ấn. Có thể là do họ bị phân tâm, không nghe kỹ hướng dẫn hoặc không làm đúng những điều nên làm trong lúc thiền. Họ cũng không tập trung. Hoặc có thể người đó chưa thật sự thành tâm thọ Tâm Ấn – không kính trọng Minh Sư, không tin Minh Sư, chỉ đến cho vui, hoặc đi theo một cô gái hay một người đàn ông để đến vì mục đích trần tục hay thấp hèn của họ. Cho nên, họ mới không được Tâm Ấn thực sự. Tôi đã gặp ít nhất một người trong số họ như vậy, anh ta phàn nàn rằng vài người khác cũng không có thể nghiệm, bản thân anh ta cũng không có. Sau này tôi mới biết tại sao: Anh ta muốn tiền của tôi. Sau khi Tâm Ấn, anh ta có dịp gặp tôi và muốn một số tiền, như 100.000 Âu kim, 200.000 Âu kim. Tôi đã nói là tôi không có. Lúc đó chúng tôi phải dùng tất cả số tiền đó để xây một Đạo tràng mới.
Nói quý vị biết… Thành công hay thất bại đều là do ở quý vị. Quý vị quyết định xem mình có muốn Thượng Đế hay không muốn. Nếu quý vị muốn Thượng Đế, Thượng Đế luôn ở đó vì quý vị, luôn rất vui khi ở đó vì quý vị. Minh Sư cũng sẽ luôn rất vui khi được ở đó vì quý vị. Nhưng nếu quý vị không muốn, nếu trong lòng quý vị thật sự không chân thành mà chỉ vào vì một lý do trần tục nào đó hay bất cứ gì mà không đáng nói đến, thì quý vị sẽ không nhận được gì cả. Và ngay cả một số người có niềm tin rất ít, họ cũng có được gì đó – có thể một chút lúc truyền Tâm Ấn – nhưng sau đó, họ sẽ đánh mất, vì họ không giữ cho riêng mình. Họ nói với người khác. Đây là điều cấm kỵ. Họ không nên nói cho người nào khác biết, vì cả hai sẽ bị hạ đẳng cấp, sẽ bị tổn hại, sẽ không được Thiên Đàng gia hộ và bảo vệ sau khi họ nói ra hoặc làm những điều mà họ không nên làm. Vì vậy, đây không phải là thứ quý vị có thể đùa giỡn, bằng sự vô minh, kiêu ngạo và không thành thật của mình. Giờ thì quý vị biết rồi.
Nên đối với bất kỳ đệ tử nào của Thượng Đế, dưới sự hướng dẫn của tôi, nếu quý vị đã làm tất cả những điều sai trái mà tôi đã đề cập trước đây, thì quý vị phải nên dừng lại. Đừng cứ nhảy vào học một vài hướng dẫn rồi nhảy ra truyền Tâm Ấn cho người ta. Sau đó, vô liêm sỉ khoe khoang rằng mình là Minh Sư hoặc thậm chí là một Đại Minh Sư. Quý vị phải cầu xin Thượng Đế tha thứ vì đã bất kính với Thượng Đế Toàn Năng và cố tình lừa dối con cái vô tội, quý báu của Ngài. Vì nghiệp chướng quá nặng nên phải sám hối suốt quãng đời còn lại của mình, hy vọng Thượng Đế sẽ tha thứ.
“Sư Phụ cảnh báo để bảo vệ tất cả những ai có ý muốn tu hành Pháp Môn Quán Âm: Bởi vì có quá nhiều lạm dụng sự rộng lượng và khoan dung của chúng tôi bởi những người vô minh và ác quỷ đội lốt người, kể từ hôm nay, ngày 21 tháng 8 năm 2024 trở đi, bất cứ ai giả mạo sứ giả Quán Âm, hoặc cố tình dạy Pháp Môn Quán Âm mà không có sự cho phép chính thức từ Sư Phụ và xác nhận từ Ban Ngoại Vụ Trung Ương, quý vị đều phải tránh xa họ, để bảo vệ chính mình không bị hãm hại theo bất kỳ cách nào. Nếu quý vị cố tình làm ngược lại, chúng tôi không chịu trách nhiệm cho bất kỳ tổn hại nào xảy ra cho quý vị và người thân quý vị. Quý vị có thể không được chấp nhận nếu tới gặp chúng tôi sau này để xin thọ tâm ấn mới. Sự cảnh giác này phải được áp dụng bởi tất cả liên lạc viên, tất cả các Trung Tâm thiền, tất cả đồng tu hiện tại và tương lai. Và tất cả phải nên tường trình lên Sư Phụ càng sớm càng tốt nếu có sự việc hiểm ác như thế xảy ra lần nữa.”
Để trở thành một vị Phật, quý vị phải tu hành từ vô số kiếp rồi, và Thượng Đế phải cho phép điều đó. Và các Vũ trụ phải chấp nhận quý vị như vậy. Họ phải biết. Trong vũ trụ, không có gì mà quý vị có thể gian lận được. Tất cả đều được nhìn thấu. Mọi người đều biết quý vị. Mọi người đều nhìn thấy trình độ và sự phát triển tâm linh của quý vị, không phải vì quý vị ngồi đó học 30, 40 năm hay nghe người khác hướng dẫn, mà không làm được gì nhiều; Không phải vì quý vị còn trong trắng, cũng không phải vì quý vị ăn thuần chay. Phật là Phật. Không phải vì quý vị thực hiện những hình thức bên ngoài này hay thực hành bên ngoài, hoặc nghĩ rằng quý vị đã đạt được gì đó. KHÔNG! Đó không phải là thứ để quý vị đùa giỡn! Nghiệp chướng quá nặng nề. Vậy đừng làm mấy chuyện phi lý này nữa. Hãy sám hối, cầu xin Thượng Đế tha thứ và khiêm tốn tiếp tục thực hành những gì Minh Sư đã dạy.
Nếu không thì nghiệp chướng này quá nặng nề vì quý vị không phải là [Phật]; mà quý vị giả vờ là [Phật], hoặc quý vị muốn tự xưng địa vị đó. Ồ, đó là nghiệp nặng nề nhất mà quý vị có thể có, theo kinh Phật, theo lời Phật dạy, bởi vì quý vị chưa đạt đến quả vị Phật. Quý vị chưa đạt được khai ngộ hoàn toàn, mà lại tuyên bố rằng mình đã đạt được. Ồ, đó là loại tội lỗi nặng nề nhất. Đức Phật dạy rằng quý vị sẽ phải đọa vào địa ngục vô gián. Vì vậy coi chừng đó. Hãy cẩn thận. Hãy chăm sóc cho công đức tâm linh và sự tu hành của chính quý vị. Hãy khiêm tốn. Hãy siêng năng. Hãy cầu xin Thượng Đế tha thứ. Có lẽ quý vị sẽ tránh được địa ngục – ngay cả địa ngục vô gián, không chỉ địa ngục bình thường, mà như một địa ngục vĩnh viễn.
Như tôi đã nói rồi, quý vị không thể thành Phật chỉ vì quý vị còn trong trắng! Quý vị không thể thành Phật chỉ vì quý vị là tăng ni, hay ăn rất ít mỗi ngày, hoặc đi bộ thay vì đi xe buýt, đi chân đất thay vì mang giày. Vào thời đó, bởi vì rất khó để các tỳ kheo có được tiện nghi thoải mái, nên họ có càng ít càng tốt. Và họ không có tiền, nên họ không thể cứ mua giày. Nhưng nếu người ta mua giày cho họ, thì họ sẽ mang. Tôi chắc chắn rằng Đức Phật sẽ cho phép điều đó. Có điều nếu là tỳ kheo, dù quý vị ở cùng với Đức Phật, thì có rất nhiều rất nhiều, hàng ngàn tu sĩ; người ta không thể cung cấp cho đủ. Vào thời đó, quý vị chỉ bước đi trên đường làng, chỉ như đất đỏ; dù sao cũng sẽ không làm chân bị đau. Không phải vì quý vị chỉ ăn ngày một lần, không phải vì quý vị hành hạ bản thân, cơ thể của mình bằng cách phơi mình dưới mọi thời tiết, không cho phép mình thoải mái nằm xuống [nghỉ ngơi] một lúc – ngay cả Đức Phật cũng có lúc nằm, ngả lưng một cách công khai, chính thức. Không phải vì tất cả những lý do bên ngoài này mà quý vị thành Phật.
Đề Bà Đạt Đa tự hạn chế chính mình. Ông ta tăng thêm một kỷ luật khổ hạnh hơn mức mà Đức Phật cho phép chính Ngài hoặc các đệ tử xuất gia của Ngài. Nhưng ông ta không phải là Phật! Rõ ràng là ông ta rất hung hãn; thậm chí ông ta còn đầy sát khí. Đề Bà Đạt Đa muốn giết Đức Phật, người vô hại với ông ta và thậm chí còn giúp chữa lành cho ông ta nhiều lần khi ông ta bị bệnh. hoặc gặp rắc rối nào đó. Ngay cả sau khi Đề Bà Đạt Đa đã phản bội Ngài, rời đi và thành lập nhóm riêng của ông ta, và tỏ ra kỷ luật hơn Đức Phật, khổ hạnh hơn, bất kể là gì. Tất cả đều là rác rến! Đó chỉ là hình thức bên ngoài mà thôi.
Nếu quý vị là Phật, đó là vì quý vị là Phật. Quý vị ăn một bữa hay ăn ba bữa, quý vị vẫn là Phật. Vì vậy, không cần phải phô trương đóng kịch rẻ tiền nào để thu hút người ta đến tôn thờ mình. Quý vị chỉ thu hút thêm nghiệp xấu vì đang nói dối. Quý vị lừa dối chính mình và lừa dối các Thiên Đàng và cả Thượng Đế nữa. Sao mà quý vị dám làm điều đó? Thượng Đế biết tất cả mọi thứ. Sư Phụ của quý vị cũng biết trình độ của quý vị nếu quý vị tới hỏi hoặc viết thư để hỏi.
Photo Caption: Những Gì Được Lực Lượng Thiêng Liêng Tạo Ra Thì Mạnh Hơn Nhân Tạo!