Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Một Địa Vị trên Cõi giới cao hơn được đảm bảo bằng sự siêng năng-trung thực, Ân Điển của Minh Sư và Lòng Nhân Từ của Thượng Đế, Phần 2/19

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nhà tôi không phải ở đây trên Địa Cầu, mà Nhà tôi ở trên Thiên Đàng, nơi không bao giờ có thể bị hủy diệt; quý vị sẽ không bao giờ bị loại bỏ, hà hiếp, quấy rối, hay bị áp bức dưới bất kỳ hình thức nào. Quý vị sẽ sống như chính mình, như trong giấc mơ mà tôi viết trong bài thơ đó hồi còn trẻ.

Bây giờ tôi cũng không cảm thấy già. Nói thật với quý vị, tôi không cảm thấy già. Có điều cơ thể tôi thỉnh thoảng phàn nàn vì tôi lạm dụng nó quá mức. Đôi khi làm việc cả ngày lẫn đêm, không màng đến ăn uống, ngủ nghỉ, trừ khi thực sự không thể chịu nổi nữa rồi “lăn ra” đâu đó trên sàn nhà hoặc trên ghế sô-pha. Không sao. Tôi làm việc vì tôi biết nếu quý vị hạnh phúc thì tôi sẽ hạnh phúc. Nếu quý vị đau thì tôi sẽ đau. Tôi làm việc cho chính mình, nhưng nhân danh quý vị, nhân danh Thượng Đế. Nhưng thực sự, đó là cho chính tôi, vì tôi không thể chịu nổi tất cả những nỗi đau mà tôi chứng kiến ​​hàng ngày, dù chỉ là những tin tức từ màn hình của tivi hay điện thoại nhỏ của tôi. Nó vẫn thật đối với tôi, nỗi đau vẫn còn nguyên và sẽ không bao giờ chấm dứt cho tới khi thế giới này trở thành thiên đàng. Ý nói, kém hơn Thiên Đàng thật, có lẽ vậy, nhưng tại sao không?

Tôi hỏi Thượng Đế: “Nếu họ muốn ở lại đây, tại sao không? Nếu họ muốn ở trong giấc mơ, trong trạng thái mơ, trong ảo tưởng, tại sao không? Hãy để họ mơ. Nhưng ít ra nó phải tốt lành và thoải mái, giống như cõi Thiên Đàng vậy”. Tôi muốn kiến tạo thế giới này thành Thiên Đàng cho quý vị. Những người không muốn lên Thiên Đàng thật, vẫn có thể tận hưởng đời sống Thiên Đàng, đời sống bình yên, tuyệt vời, giống như đời sống tôi mơ trong bài thơ đó, khi tôi đang quá tuyệt vọng. Tôi nhớ bài thơ có tựa đề là “Thét Gào”. Chính vì tuyệt vọng cho thế giới này, nhìn thế giới này trong tình trạng đau buồn như vậy, mà tôi đã viết bài thơ đó. Và tôi muốn biến giấc mơ đó thành hiện thực. Vì vậy mà tôi đã chiến đấu mấy chục năm nay, [có lúc] cùng với quý vị, [có lúc] không. Tôi chỉ hy vọng một ngày nào đó – rất, rất sớm thôi – quý vị sẽ giúp tôi, cùng tôi chiến đấu, sát cánh với tôi, để quý vị biến giấc mơ đó thành hiện thực – một Thiên Đàng tại thế, nơi quý vị vẫn có thể có mọi thứ, nhưng là những thứ bổ ích, lành mạnh, thánh thiện, tại vì quý vị sẽ là thánh nhân sống trên Địa Cầu này như thể [sống] trên Thiên Đàng.

Tôi đã hy sinh mọi thứ, tất cả thần thông hữu hình của mình. Ví dụ như có thể bay trên không, du hành bằng không khí – không phải máy bay, mà là mình bay trong không trung; thoát khỏi nguy hiểm bằng cách ẩn mình; và tàng hình khi gặp rắc rối rồi hiện lại nguyên hình ở một nơi khác để có thể tạm thời trốn thoát. Mình có thể bước xuyên qua tường, xuyên qua cửa; mở bất kỳ cánh cửa khóa nào của nhà tù hoặc bất cứ cửa nào khi mình muốn được tự do. Những thần thông này có thể làm cho đời sống của tôi thuận tiện hơn, đời sống thoải mái hơn. Nhưng tôi phải hy sinh tất cả điều đó, vì tôi xen vào [nghiệp] thế gian, và không được phép sử dụng công khai bất kỳ thần thông nào. Nhưng đôi khi tôi phải dùng nó… cho việc nho nhỏ nào đó, để chữa lành cho người-thân-chó của tôi. Nhưng tôi vẫn phải trả giá rất đắt! Và cho dù mình muốn trả cho mọi thứ, cũng không thể làm được; không được phép làm vậy. Bằng không, sẽ bị tước bỏ danh hiệu, bị ném ra khỏi Sứ mệnh, và Thượng Đế có lẽ sẽ không bao giờ muốn dùng mình nữa, hoặc để mình tồn tại nữa, chứ đừng nói chi đến làm Minh Sư.

Trong lúc Tâm Ấn, chúng tôi đã cho quý vị biết cách để biết quý vị ở Đẳng cấp nào, trong Năm Đẳng cấp – loại cảnh quan, cảnh tượng nào quý vị sẽ nhìn thấy trong thể nghiệm của mình. Và cao hơn nữa: Cõi Giới Mới. Không phải những thứ bên ngoài, không, không. Không ai có thể thấy những gì quý vị thấy. Và quý vị sẽ nghe Giai Điệu (Thiên Đàng nội tại), Âm Nhạc hoặc Lời Dạy nào từ Thượng Đế, vào thời điểm hoặc giai đoạn phát triển tâm linh nào của quý vị. Quý vị biết tất cả những điều đó, cho nên đừng cố tự xưng mình là bất cứ “Guruji” hay “Đại Minh Sư” nào, hay thậm chí là “Phật” rồi… Làm sao có thể được? Quý vị biết mà. Quý vị biết rằng mình chẳng có gì cả. Quý vị không biết bất cứ gì về thế giới nội tại, và đẳng cấp quý vị thấp như vậy.

Tôi biết một số quý vị có thể muốn giúp tha nhân, nên, chính vì điều đó, chúng ta phải làm cho đúng. Nếu có người đói khát, quý vị không thể cho họ đồ bẩn; mà phải cho họ đồ ăn, thức uống phù hợp. Và thuốc men nữa, nếu có thể. Nếu quý vị không thể cho những gì cần thiết mà còn có thể gây hại bởi sự vô minh của quý vị, thì đó là thảm họa cho cả hai!

Vì nếu ở đẳng cấp cao hơn một chút, thậm chí là Đẳng cấp Thứ Ba thấp, quý vị sẽ không bao giờ tự xưng mình là gì hết. Bởi vì quý vị vẫn chưa tới đâu cả. Cho dù quý vị thấy Minh Sư đến nhà thăm mình, hóa thân, linh thể của Minh Sư đến, quý vị vẫn chưa tới đâu cả. Thậm chí chưa được nửa đường, đừng nói chi đến quý vị có lên khỏi Đẳng cấp Thứ Năm hay thậm chí ở Đẳng cấp Thứ Năm để tinh thông lực lượng cứu độ tha nhân hay không. Cho dù vậy đi nữa, quý vị vẫn phải chịu đau khổ, bởi vì dù quý vị có được bao nhiêu lực lượng từ vị Minh Sư truyền Tâm Ấn cho mình, quý vị vẫn không có đủ. Không đủ cho thế giới này, không, không. Thành ra nhiều Minh Sư truyền Tâm Ấn cho một số rất ít đệ tử. Nhiều Minh Sư không muốn. Tại vì nếu quý vị muốn tu hành tốt cho chính mình, thì đừng cố gắng xen vào nghiệp của người khác; tại vì lúc đó cả hai sẽ chìm, như chiếc thuyền nhỏ không thể chở quá tải. Tại vì Thượng Đế ban cho Minh Sư tất cả Lực Lượng, nhưng Minh Sư chỉ có thể chia sẻ một số [lực lượng] cho mỗi đệ tử.

Khi nghe thấy một số đồng tu tự xưng họ là Phật Di Lặc, tôi đã nói với Thượng Đế: “Ồ, xin Ngài có thể ban Lực Lượng cho bất kỳ ai trong số họ được không?” Lúc đó tôi hơi kiệt sức vì nghiệp chướng từ mọi phía! Thượng Đế cười to rồi bảo tôi: “Không được, họ sẽ chết liền!” Ngài không thể cho quý vị tất cả Lực Lượng: Thứ nhất, quý vị sẽ chết; không thể chịu nổi. Thứ hai, Minh Sư phải chia sẻ với nhiều đệ tử và để lại một ít cho chính Ngài.

Tôi có nói rồi, hiện tại chưa có ai – không một ai trong số đệ tử của tôi hay đệ tử của người khác – đạt tới mức hoàn toàn khai ngộ đó, để có thể giữ tất cả Lực Lượng từ Thượng Đế, và Thượng Đế sẽ ban cho họ Lực Lượng để đi ra và độc lập truyền Tâm Ấn cho người khác. Không! Vì thế xin đừng tự biến mình thành trò hề. Ôi Trời ơi. Đó là rạp hát quá rẻ tiền. Đó là một bản sao rất hạ cấp. Và chính bản thân quý vị biết rất rõ điều đó, tại vì quý vị chẳng biết gì hết. Quý vị quá thấp; nếu không, quý vị sẽ không tuyên bố như thế. Tại vì quý vị sẽ biết rằng giả mạo Món Quà của Thượng Đế là một tội tày trời, dẫn đến hình phạt địa ngục vô gián! Quý vị chỉ nói bằng ngã chấp của mình, và ma quỷ đang lừa gạt quý vị, thổi phồng quý vị để quý vị sẽ trở thành công cụ của chúng. Và khi quý vị kết thúc cuộc đời này, hoặc khi ma quỷ không muốn quý vị nữa, chúng sẽ kéo quý vị xuống.

Hãy nhìn những người được gọi là “minh sư” khác trước mặt quý vị. Chẳng hạn như “cậu bé Phật sống”, và Ruma, bất cứ tên nào. Đó là RUIN [HỦY HOẠI], chứ không phải Ruma. Quá rẻ rúng, quá lố bịch. Ngay cả chính tôi cũng không thể chịu nổi; thật kinh tởm. Tên Trần Tâm hay Ruma này cố tình diễn giải sai lạc bài thơ cũ của tôi để tuyên bố quyền kế vị. Và tên kia (tôi chưa muốn tiết lộ tên của hắn) đã thêm vào vài chữ mới, sửa đổi Kinh để tuyên bố địa vị Phật Di Lặc, sau đó tự xưng là một đại Minh Sư. Chúng đã đánh cắp giáo lý của tôi và truyền tâm ấn vớ vẩn cho những người nhẹ dạ cả tin, những người không có Phước lành và thể nghiệm thực sự như họ lẽ ra phải có khi được truyền Tâm Ấn.

Sao mà chúng dám làm và tuyên bố những điều như vậy trước mắt của tất cả chư Phật trong tất cả vũ trụ nhìn thấu suốt; chính chúng hẳn phải là ác quỷ ở chốn địa ngục, chống lại mọi Thiên Đàng. Khi tôi đọc lại Kinh “Hoa Nghiêm”, không có điều gì như thế trong đó.

Photo Caption: Cảm tạ Thượng Đế cho Ánh Sáng Mặt Trời Chiếu Rọi

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (2/19)
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android