Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Nga, Hãy Trả Lại Hòa Bình Cho Quốc Gia Quý Vị Và Ukraine, Phần 2/3

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Tôi chỉ hy vọng Nga trả lại tất cả đất đai cho họ, để mọi người có thể trở lại công việc đồng áng của họ để nuôi dưỡng thế giới và được hạnh phúc. Họ không làm điều gì sai bao giờ. Hầu hết họ chỉ là nông gia làm theo lệnh của Thượng Đế. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Thượng Đế bảo chúng ta là phải chăm sóc bản thân bằng mồ hôi trên trán và sức lao động của mình – trồng trọt.

Rồi, có điều gì quý vị muốn nói không? Phần quý vị, có tin vui nào không? Đã đọc tin vui nào chưa? Hay là không có thời giờ? (Dạ, chúng con có vài tin vui.) Có hả? (Dạ.) Nói tôi nghe.

(Nga đã thừa nhận rằng họ đang cạn kiệt vũ khí ở Ukraine. Và Thổ Nhĩ Kỳ hiện đang ủng hộ Phần Lan và Thụy Điển gia nhập NATO.) Vậy tốt. Tốt lắm. Đã mất một thời gian rồi. Vậy tốt. Nhưng Erdoğan cũng được lợi. (Ồ.) Họ sắp xếp để đôi bên cùng có lợi. Đó là lý do. (Ồ.) NATO sắp đặt cho Erdoğan được lợi. Lại gã đứng đầu đó nữa, nói quý vị hay – chẳng có gì tốt đẹp về gã đó cả.

Còn gì nữa? (EU và Ukraine đã ký một thỏa thuận mới về vận tải đường bộ. Các hãng vận tải Ukraine sẽ không cần giấy phép đặc biệt nữa để nhập cảnh, quá cảnh, và vận chuyển hàng hóa đến các nước thành viên EU. Bằng lái xe của Ukraine cũng sẽ được EU công nhận.)

Vậy tốt. Vậy thì họ có thể nhanh chóng vận chuyển lương thực vào khu vực EU. (Vâng.) Như vậy rất tốt. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Bởi vì họ [EU] đã chấp nhận Ukraine là ứng viên rồi. (Dạ đúng. Dạ đúng vậy.) Đó nghĩa là Ukraine sẽ là một thành viên, cũng như quốc gia khác. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Tốt lắm.

Còn gì khác không? (Dạ, còn một tin vui nữa. Gần một nửa số người Ukraine mà di tản trong nước đã trở về nhà. Tổ chức Di cư Quốc tế báo cáo là có hơn năm triệu rưỡi người đã trở về nhà của họ ở Ukraine.)

Ồ, tuyệt vời. Nhiều vùng bây giờ đã bình yên. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chỉ có miền đông là còn gặp khó khăn và một số [vùng] vẫn đang bị Nga chiếm đóng, còn những nơi khác vẫn độc lập với Ukraine. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Tôi chỉ hy vọng Nga trả lại tất cả đất đai cho họ, để mọi người có thể trở lại công việc đồng áng của họ để nuôi dưỡng thế giới và được hạnh phúc. Họ không làm điều gì sai bao giờ. Hầu hết họ chỉ là nông gia làm theo lệnh của Thượng Đế. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.) Thượng Đế bảo chúng ta là phải chăm sóc bản thân bằng mồ hôi trên trán và sức lao động của mình – trồng trọt. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Có lẽ bởi vậy mà hầu hết nông gia, họ đều sống hạnh phúc. Gia đình hạnh phúc, hôn nhân hạnh phúc. Nghiên cứu cho biết vậy đó. (Dạ đúng.)

Một điều nữa khiến tôi vui hôm nay đó là – tôi đọc trong bản tin có một phụ nữ, bà sống thọ 107 tuổi. (Chà!) Và họ hỏi là bà có bí quyết gì. Bà nói: “không kết hôn”.

“Media Report from CBS New York – July 31, 2019 Reporter(f): Bà cụ mà quý vị sắp gặp, sinh vào năm 1912. Hôm nay, bạn hữu và láng giềng của cụ tổ chức một lễ kỷ niệm lớn để đánh dấu sinh nhật thứ 107 của cụ.

Deborah (f): Cụ không chống gậy, cụ không ngồi xe lăn và cụ tự đi mua sắm mọi thứ. Và trông cụ thật tuyệt vời.

Louise (f): Tôi nghĩ bí quyết thọ 107 tuổi, đó là tôi chưa bao giờ kết hôn. Tôi nghĩ đó là bí quyết.”

Và tôi nghĩ: “Ồ, y như tôi bây giờ”. Vậy là không kết hôn sẽ làm mình sống vui vẻ và sống thọ. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ đúng, vâng.) Có người sẽ hỏi: “Để làm gì?” Một trong các bí quyết là sống một mình. Không kết hôn. Vì vậy, tôi muốn chuyển lời đến tất cả quý vị, những người làm việc trong nội bộ Truyền Hình Vô Thượng Sư, bởi vì tất cả quý vị đều chưa kết hôn, nên có lẽ quý vị sẽ sống thọ. (Dạ.) Và Truyền Hình Vô Thượng Sư sẽ tồn tại lâu hơn. Đó là một tin vui. (Dạ, đúng vậy.) Chúng ta đang thực hành điều đó. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Còn gì nữa không? (Dạ không còn, thưa Sư Phụ.) Tốt. Tôi sẽ đọc truyện cho người Nga. Không chỉ cho quý vị thôi. (Vâng, thưa Sư Phụ. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Chờ một lát. Tôi trở lại ngay.

Đây lại là một truyện trong sách truyện dân gian Do Thái. (Dạ.) Tôi thích loại sách này, bởi vì có nhiều truyện ngắn, rất ngắn – đơn giản và rất ý nghĩa. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nên rất dễ cho tôi đọc. Không dễ dịch, nhưng dễ đọc, đối với tôi.

Rồi, có một truyện về Vua David khóc thương con trai ông. Truyện kể như sau: “Con trai của Vua David lâm trọng bệnh. Khi Vua David biết rõ bệnh tình của con mình vô cùng nguy kịch, ông liền tháo vương miện, cởi long bào, mặc vào mình áo sô gai rất giản dị, rồi đi tới một góc thật vắng lặng trong cung điện, ngồi xuống đất. Ông không chịu ăn. Ông từ chối tất cả thức ăn. Ông chỉ đọc thánh vịnh mỗi ngày, hết ngày này sang ngày khác, cầu Thượng Đế cứu chữa và tha cho con trai mình. Tất cả các quan triều thần, trưởng lão và những vị khác đến gặp ông, năn nỉ ông đứng lên và ăn đôi chút với họ. Nhưng ông từ chối, cứ ngồi yên ở đó. Và cứ thế cho đến ngày thứ bảy, con trai của Vua David qua đời. (Ôi.) Ông đã cầu nguyện rất nhiều và không ăn, không uống, không gì hết, chỉ ngồi đó – tuy nhiên, con trai ông vẫn chết.”

Điều này cũng đã xảy ra như vậy với nhiều người, không chỉ riêng Vua David. (Dạ, Sư Phụ.) Nhưng đời là vậy. C'est la vie (Đời là thế.). Như vậy đó. Bất luận chúng ta muốn gì, Thiên Ý vẫn sẽ được thực hiện. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Chúng ta có thể cầu nguyện, van xin, chúng ta có thể làm bất cứ điều gì để thể hiện lòng thành và sự thỉnh cầu tận đáy lòng mình, nhưng hệ thống vũ trụ sẽ không luôn luôn làm những gì chúng ta muốn. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Cũng vậy, chúng ta cầu nguyện cho Thế Giới Thuần Chay mỗi ngày. Đúng ạ. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Và Thế Giới Hòa Bình nữa. (Dạ.) Nhiệm vụ của chúng ta là cầu nguyện, nhưng nhiệm vụ của Thượng Đế không phải là lắng nghe chúng ta. (Vâng, thưa Sư Phụ. Dạ hiểu.)

Rồi bây giờ, “Vào ngày thứ bảy, con trai Vua David qua đời. Những người hầu cận không dám tâu với Vua David tin này. Họ bàn tán. Họ bảo nhau: ‘Làm sao chúng ta có thể đến gần nhà vua với tin như thế này? Nhà vua đã không ăn uống, không ngủ nghỉ, không làm gì cả, lúc con trai ngài còn đang bệnh. Bây giờ, làm sao đức vua có thể chịu nổi khi biết được tin là con trai ngài đã chết? (Dạ, Sư Phụ.) Ngay cả khi con trai ngài còn đó, chỉ bị bệnh thôi, mà vua đã không ăn không uống, không làm gì cả – chỉ ngồi đó cầu nguyện. Bây giờ, nếu vua biết con mình đã chết, làm sao ngài có thể chịu nổi? Chúng ta biết làm sao đây? Chúng ta làm sao bây giờ?’ Vì vậy, không ai dám đến gần vua và tâu với vua về cái chết của con trai ông.

Rồi một lần nọ, trong khi cầu nguyện, Vua David ngước nhìn lên một chút thì thấy những người hầu cận đang đứng lấp ló đằng xa và thì thầm với nhau. Không ai dám báo cho nhà vua biết tin dữ này. Nhưng vua thấy họ lấp ló đằng xa và sợ hãi. Nên ông hỏi họ: ‘Có chuyện gì vậy? Con trai ta chết rồi sao?’ Họ thưa: ‘Dạ, tâu bệ hạ. Hoàng tử đã qua đời’.

Nghe xong, lập tức Vua David đứng dậy, đi tắm, ông tắm rửa sạch sẽ và khoác lên bộ long bào trở lại, đi tới phòng ngự thiện ăn uống. (Ồ, chao ơi.) Và rồi ông tiếp tục bổn phận làm vua của mình. (Ồ. Chao ơi.) Hành động và thái độ của ông khiến cho mấy quan cận thần rất đỗi ngạc nhiên. Vì vậy, tất cả đều đến gần ông và hỏi: ‘Tâu bệ hạ, chúng thần không hiểu điều ngài đang làm. Khi con trai ngài lâm trọng bệnh, ngài đến đó ngồi dưới đất bẩn, không ăn không uống, khóc lóc và cầu nguyện liên tục. Bây giờ, con trai bệ hạ qua đời, thì ngài lập tức đứng dậy, đi ăn uống mọi thứ. Và bây giờ, ngài trở lại ngự trên ngai vàng và trở lại làm việc như bình thường. Chúng thần không hiểu. Xin bệ hạ giải thích cho chúng thần được không?’

Vua David nói với họ: ‘Khi con trai ta còn sống, ta vẫn còn hy vọng. Nên ta tiếp tục cầu nguyện, khóc thương, mong Thượng Đế thương xót, cho nó được khỏe lại, và để nó được sống. Nhưng bây giờ nó đã chết rồi. Sao ta phải tiếp tục cầu nguyện hoặc phải nhịn ăn chứ? Bây giờ ta phải tiếp tục với cuộc sống mà ta có, với bổn phận mà ta phải hoàn thành. Vì dù thế nào thì chính ta cũng không thể làm cho nó sống lại được, phải không? Không thể được’. (Dạ không thể.) Vua tự nhủ: ‘Không, khi thời điểm đến, thì ta cũng sẽ phải ra đi, giống như nó. Nhưng nó sẽ không bao giờ trở lại với ta trong kiếp sống này’”. Truyện là vậy đó. Hết truyện. (Cảm ơn Sư Phụ.)

Mọi người đều ngạc nhiên. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Kể cả quý vị, đúng không? (Dạ đúng.) Bởi vì, khi con trai chỉ mới lâm bệnh, bệnh nặng nữa, thì vua biểu hiện tất cả sự đau buồn, tuyệt vọng và cầu nguyện. (Dạ.) Và khi con trai qua đời, thì vua bình thường trở lại. Vì ông biết cuộc đời là như thế. Khi đến lúc phải ra đi, thì ra đi. (Dạ đúng. Đúng vậy.) Một ngày nào đó, ai cũng phải rời khỏi thế giới vật chất này. (Dạ đúng, thưa Sư Phụ. Dạ, Sư Phụ.)

Ông không chỉ là vua thôi, mà còn là một vị Thánh khai ngộ. (Ồ, dạ.) Vì vậy, nhiều người đã đến học với ông. Giống như trước đó có ba anh em đến học với Vua Solomon. (Dạ. Con nhớ. Ồ vâng, thưa Sư Phụ.) Và chỉ một người trong số họ có đủ đức tin để tiếp tục ở lại. (Dạ đúng.) Hai người kia nhận vàng mà vua ban thưởng cho họ vì làm việc cho vua suốt bấy lâu, như để trả công – và đi mất. Còn người em út ở lại và học được những điều mà ông không thể nói với hai người anh kia. (Đúng vậy, thưa Sư Phụ.) Nhớ điều đó không? (Dạ nhớ, thưa Sư Phụ.) Và chúng ta biết đó là gì, phải không? (Dạ biết.) Bởi vì vào lúc Tâm Ấn, có bảo: “Đừng cho người khác biết”. (Dạ vâng, thưa Sư Phụ.) Bởi vì nếu quý vị nói ra thì sẽ bị mất. Sẽ bị mất [lực lượng] đó. (Dạ đúng.) Bây giờ, cũng vậy, Vua David, ông là một vị vua khai ngộ.

Dĩ nhiên, khi người thân, hoặc con trai, con gái, người nhà đang trong tình trạng nguy kịch, thì quý vị cầu nguyện cho họ. Phải không? (Đúng vậy ạ. Dạ phải.) Và quý vị cảm thấy rất thương xót khi họ phải trải qua đau đớn và bệnh tật khủng khiếp như vậy. Nên dĩ nhiên là quý vị khóc, cầu nguyện, làm bất cứ điều gì có thể, để cầu Trời giúp người đó. (Dạ đúng ạ. Dạ phải. Đúng thật vậy.) Nhưng nếu thời gian của họ đã hết rồi, họ phải ra đi, thì họ phải ra đi. (Chính xác. Dạ.) Khi đó, quý vị không thể làm gì khác cho họ được, nhưng hãy để họ ra đi thanh thản. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.)

Hoặc, tôi cũng đã bảo quý vị nếu cha mẹ quý vị hoặc bất cứ người thân hoặc bạn bè của quý vị chết – thì đừng khóc. Quý vị khiến họ trì hoãn hành trình lên Thiên Đàng. Tốt hơn là nên cầu nguyện cho họ. (Dạ đúng. Vâng ạ.) Chỉ làm thế thôi. Nếu họ đã ra đi, thì quý vị biết họ lên Thiên Đàng. Nếu quý vị đã thọ Tâm Ấn, thì quý vị không cần phải khóc làm họ trì hoãn và khiến họ đau khổ. (Đúng ạ. Vâng, thưa Sư Phụ.) Khiến họ cảm thấy phiền muộn, khi nhìn thấy quý vị buồn như thế. Tốt nhất là chỉ cầu nguyện và cầu chúc họ lên Thiên Đàng cao hơn. (Dạ đúng.)

Xem thêm
Tất cả các phần  (2/3)
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android