Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tìm Nương Náu Nơi Các Truyền Thống Tôn Giáo Thiện Lành Ở Đâu, Phần 5/11

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Người ta vẫn dám lan truyền thông tin sai lệch. Chẳng hạn như ông sư nói bậy nói bạ, phủ nhận tất cả chư Phật và những điều tương tự. Và Trần Tâm – hắn làm giả di chúc của tôi. Tôi chưa bao giờ có di chúc cho bất kỳ ai. Chỉ là bài thơ của tôi thôi. Tôi làm bài đó cho vị hôn phu cũ của tôi từ lâu lắm rồi – mấy chục năm về trước. […] Và nếu quý vị đã đọc bài thơ của tôi, hoặc thậm chí có một trong những tập thơ của tôi trước đây, quý vị đã đọc thì hiểu rằng nó không liên quan gì đến hắn! Tôi đã viết bài thơ này bởi vì chúng tôi chia tay – tôi từng có một vị hôn phu trước khi kết hôn với người chồng cũ. […] Vì vậy, cuối cùng chúng tôi chia tay, và tôi viết bài thơ là như vậy đó. Thật đau lòng, nó như vầy: “Nếu ngày mai tôi chết, tôi xin để lại di sản này kia cho anh”. Thực ra, tôi chẳng có gì nhiều. Đó chỉ là một bài thơ, kiểu như: “Tôi cảm thấy trống trải, cuộc sống của tôi trống trải và đau lòng”. Đó là dành cho ông ấy. […] Tất nhiên là tôi rất đau lòng, nhưng sau đó tôi rất bận rộn. Rồi ông tiếp tục cuộc sống của ông, tôi tiếp tục cuộc sống của tôi.

Sau này, tôi gặp vị hôn phu thứ hai, vị bác sĩ mà tôi đã kết hôn, quý vị biết ông mà – có hình ảnh của ông và đủ thứ để quý vị xem. Ông đâu có lớn tuổi hơn tôi, như một ông sư nói dối về điều đó, nhà sư Thích Minh Tánh. Ông ta (nhà sư mặc cà sa nhiều màu sắc) nói rằng chồng tôi rất già, và chồng tôi đưa tôi từ Việt Nam sang Đức. Hoàn toàn không đúng. Ông ta chẳng biết gì cả. Hoặc có lẽ ông ta cố tình nói vậy, như, tôi chỉ đủ xứng đáng lấy một ông già.

“Apr. 12, 2021, Thích Minh Tánh: Cô Thanh Hải đi qua, Cô Thanh Hải là một nữ coi như y tá, (Dạ.) rồi chữa trị trong một cái… Ở Việt Nam đó thì gặp thằng Đức mà, nó già rồi. Cô Thanh Hải lấy nó, rồi nó đem qua Đức.”

Không, không đúng. Ông chỉ lớn hơn tôi một tuổi thôi. […] Còn bài thơ tôi làm là cho vị hôn phu đầu tiên. Tôi không thể cho quý vị biết tên đầy đủ của ông ấy, nhưng tôi có thể nói tên ông là Jochen K. Jochen. K là “K” trong chữ “King”, nhưng tôi không muốn nói ra cả tên họ. Vậy bây giờ quý đã biết. Nó không liên quan gì đến Trần Tâm. Và nếu quý vị đọc bài thơ, quý vị sẽ biết điều đó. Bản tiếng Anh gốc thậm chí không có từ “trần tâm” trong đó – “trần tâm” trong đó chỉ có nghĩa là: “Rời cõi trần, tâm chẳng bận luyến thương”. Chỉ vậy thôi.

Và quý vị có tưởng tượng được một kẻ hạ cấp như vậy, dùng bài thơ buồn của ai đó để biến thành di chúc cho chính mình không? Một di chúc, di chúc của tôi! Trời ơi, tôi vẫn chưa chết. Người kế vị chỉ đến khi ai đó nghỉ hưu hoặc chết. Tôi vẫn còn làm việc cho quý vị từ đó tới giờ. Tôi chưa bao giờ nghỉ hưu. Và nếu tôi có một người kêu bằng người kế vị tốt như vậy, đủ tốt để trở thành người kế vị của tôi, thì tôi sẽ rất hạnh phúc, rất tự hào để nói cho cả thế giới biết. Chứ sao tôi không nói gì cả? Và không một đệ tử nào của tôi biết hết, ngoại trừ một nhóm người ở đâu đó tại Âu Lạc (Việt Nam) quá nhẹ dạ và ngây thơ đến mức tin rằng hai chữ trong bài thơ đó là dành cho hắn. Không hề, Trời ơi! Một con người ma quỷ như vậy, làm sao tôi có thể làm bài thơ cho hắn?

Và du tăng Thích Minh Tánh này không chỉ nói dối về người chồng [cũ] của tôi. Ông ta nói dối về rất nhiều thứ. Nhưng đó là điển hình. Bình thường tôi không biết ông ta. Đây là lần đầu tiên tôi biết về ông ta và bài nói chuyện của ông – vài tháng trước. Nhưng tôi chỉ đọc lướt qua thôi vì nghĩ: “Ồ, lại là một thứ rác rến khác. Một lời đồn đãi khác, một lời phỉ báng khác. Tôi sẽ để ác quỷ địa ngục lo liệu cho loại [người] này”. Nhưng nhân tiện, [vì] chúng ta đang nói về chuyện đó, nên lỡ như quý vị hoang mang, tôi nghĩ mình có bổn phận giải thích cho quý vị hiểu.

Tôi không đọc toàn bộ cuộc phỏng vấn của ông ta với nữ MC xinh đẹp người Âu Lạc (Việt Nam) ở đâu đó. Nhưng rồi một trong các thành viên đội ngũ quý vị đã gửi cho tôi toàn bộ câu chuyện. Nên tôi nghĩ, cảm thấy có bổn phận giải thích tất cả những điều này lỡ như quý vị không hiểu về những gì ông ta nói, trái ngược với những gì quý vị nghe từ tôi. Những gì quý vị nghe từ tôi luôn luôn đúng 100%. Bởi vì tôi tu Chân Lý, nên tôi phải nói sự thật. Bởi vì nếu tu Chân Lý mà nói dối, thì sẽ không bao giờ đạt Chân Lý. Giống như nếu muốn đi về phía nam mà cứ nói về phía bắc và cố định về phía bắc, thì sẽ không bao giờ đến được phía nam – rất đơn giản như vậy đó. Nhưng nói dối là thói quen bình thường của các bộ hạ ma vương, hoặc nhân viên ma vương. Chúng chỉ làm vậy thôi. Chúng không có tiêu chuẩn đạo đức. Chúng không có nguyên tắc để tuân theo.

Chúng thậm chí tuyên bố là đi theo Phật và theo Chân Lý, và thọ giới nói thật, chẳng hạn – một trong [các giới] – nhưng chúng không bao giờ thực hành. Chúng nói bất cứ gì chỉ để làm cho bọn chúng nổi tiếng. Các ông có thể nổi tiếng, nhưng không phải ở Phật Quốc. Tất cả chư Phật đều thấy và biết các ông nói gì. Vì vậy, quý vị có thể biết một nhà sư có phải là sư Phật giáo chân chính hay có phải là sư ma, nghĩa là sư giả, sư ma hung hãn, không phải sư thật, vì chúng rất hiếu chiến. Chúng bắt nạt mọi người, bất kỳ ai mà chúng có thể. Chúng nói đủ mọi lời dối trá để thu hút sự chú ý tới chúng. Chúng sẽ lợi dụng có lẽ lòng tốt hoặc sự giàu có hoặc ngay cả truyền hình của người khác. Chúng tự mời chúng vào. Chúng tự làm cho chúng có sức thu hút bằng cách nói dối để tạo những câu chuyện giật gân, tương tự như một số tin tức mà người ta muốn những người khác chú ý đến. Chúng sẽ tạo ra những loại tiêu đề giật gân hoặc kể những câu chuyện không thật. Hoặc kiểu như bóp méo câu chuyện theo hướng sai lệch.

“Trích từ “Phơi bày chiêu trò mưu mẹo cúng dường của đám sư tăng!” – July 24, 2024: Cũng cúng chùa 50 triệu (1.983 Mỹ kim) mà không nói ai biết, mà không nói ai biết, cũng dặn là quý thầy cô đừng nói ai biết, và mình tới chùa mình cũng hòa mình như một Phật tử khác, như mọi Phật tử bình thường, thì cái người đó, ở trên Chư Phật, tính là người này cúng chùa 500 triệu (19.830 Mỹ kim). mình cúng 50 [triệu] (1.983 Mỹ kim) thôi, nhưng mà chính cái thái độ mình khiêm tốn, hòa đồng và kín đáo thì Phật nhân lên hệ số 10 thành trăm triệu. Và kiếp sau mình hưởng cái phước của 500 triệu (19.830 Mỹ kim) đó là 500 tỷ đồng (19.830.500 Mỹ kim).”

“Trích từ “Phát ngôn bức xúc của Thích Chân Quang” – June 11, 2024: Tìm tiền mệnh giá cao. Làm sao? Đưa cho thầy trụ trì. Lấy tiền mệnh giá thấp mà nhét vô tượng Phật thì năm đó sẽ gặp xui. Lấy tiền mệnh giá cao đưa tận tay thầy trụ trì năm đó sẽ gặp hên.”

“Trích từ ‘Trúc Thái Minh nói vong kêu gọi cúng dường kiểu sư thầy’: Phát nguyện cúng dường! Nó đòi bao nhiêu nợ mình cúng dường cho nó, trả nợ hết cho nó. Nó tha không đòi mạng, nó đòi bằng tài sản, bằng tiền, mình phải cúng cho nó. Nghe không? Thì thôi một là mất mạng, hai là còn mạng mà phải mất tiền, chứ biết làm thế nào bây giờ? Cái vong hồn nó đòi phải cúng tiền cho nó thì nó mới hết, nó mới có phước nó mới đi. Dù có uống thuốc gì, thuốc Mỹ, thuốc gì chăng nữa cao cấp mấy, mà không giải được oan hồn này thì nó vẫn không thể nào cứu được, vẫn phải chết.”

“Trích từ “Địa ngục có thật hay không? – Thích Nhật Từ”: Và dựa vào Phật Giáo Nguyên Thủy đó, thì rõ ràng hình ảnh địa ngục chỉ là một phương tiện để giáo dục đạo đức thôi, bởi vì tất cả đều tái sinh ngay lập tức thì còn đâu mà tồn tại ở dưới địa ngục.”

“Trích từ “Thầy Thích Nhật Từ: Cảnh giới Tây Phương Cực Lạc không có thật”: Niệm Phật có vãng sanh Cực Lạc Tây Phương được hay không? Câu trả lời: Nếu đúng với lịch sử và dựa vào bài kinh thứ 18, Kinh Trường Bộ là không. Vì Tây Phương Cực Lạc không có thật.”

“Trích từ “Giả Sư Thích Nhật Từ Rao Giảng Về Tình Dục”: Trong nhân quả, nếu các bạn sử dụng các dụng cụ để hỗ trợ cho cái thỏa mãn tính dục của mình cũng không có tội gì hết. Đức Phật cũng không xem đó là cái tội.”

Vì vậy, bằng cách này, quý vị có thể nhận ra sư ma, sư giả, theo cách đó. Đồng thời, dựa theo Kinh Pháp Diệt Tận của Đức Phật, thì các sư sãi vào Thời Mạt Pháp – sư giả, sư làm việc cho ma, không làm việc cho Phật, không làm việc vì lợi ích của chúng sinh, dù họ ba hoa theo cách đó – loại sư này sẽ mặc áo cà sa nhiều màu sắc.

Quý vị có thể thấy: ông (Thích Minh Tánh) luôn mặc mấy áo cà sa nhiều màu sắc. Và bất cứ gì ông ta nói đều là giả – ít nhất là về tôi. Tôi thường không đọc toàn bài vì thấy chán ngắt, nên tôi nói: “Lại thị phi, lại phỉ báng nữa”. Tôi không làm gì sai với ông ta, và không hề nhớ từng gặp ông ta trong đời. Có lẽ ông ta biết tôi, dĩ nhiên, vì mọi người đều biết tôi. Nhưng tôi không hề nhớ từng nghe loại bài thơ này mà ông ta làm cho tôi.

“Apr. 12, 2021, Thích Minh Tánh: Thầy đặt một bài thơ mà ba xe cảnh sát tới, nó xém bắt thầy rồi. Thầy đặt một bài thơ này nè, cũng đụng chạm. Đụng chạm đến đạo giáo. Thầy đọc xong bài thơ là cảnh sát tới luôn. Nó gọi cảnh sát là tới luôn.”

Tôi không hề nhớ đã nghe gì về ba xe cảnh sát đến gặp ông ta. Chỉ là diễn kịch – diễn tuồng, kịch rẻ tiền. Và cho dù vậy, nếu ông ta làm một bài thơ và đọc cho những người gọi là đệ tử của tôi nghe, dĩ nhiên họ sẽ mời ông ta ra ngoài hoặc yêu cầu cảnh sát đến để đưa ông ta ra ngoài, bởi vì ông ta đang phỉ báng Sư Phụ của họ. Dĩ nhiên quý vị bảo vệ Sư Phụ của mình. Quý vị thương Sư Phụ của mình, nên quý vị sẽ gọi cảnh sát và bảo họ đưa người đàn ông này ra khỏi đó, bởi vì ông ta không đàng hoàng trong nhóm chúng ta. May mắn là tôi không có ở đó. Tôi không hề nhớ là có tới đó. Lúc đó tôi không có ở đó; nếu không, tôi sẽ yêu cầu ông ta giải thích tất cả những lời nói dối về tôi.

Tôi không làm gì sai với ông ta. Tôi chưa bao giờ nói một lời nào sai trái về ông ta. Tôi không hề biết ông ta mãi đến vài tháng trước, có lẽ tháng 3 hoặc khoảng đó. Có lẽ nửa năm trước, khoảng đó. Thời gian trôi qua nhanh quá và tôi quá bận rộn. Rồi tôi chỉ tình cờ lướt cái điện thoại “không có thẻ SIM” của tôi, như đã nói với quý vị trước đây. Đó là vì sao tôi biết được một số tin tức. Mọi thứ cứ thế hiện ra trước mắt tôi. Đó là vì sao tôi “gặp” người đàn ông này trên Internet.

Tôi không đọc. Ai đó gửi cho tôi tất cả thông tin về cuộc nói chuyện này. Tôi không đọc hết bài nói chuyện. Thấy chán quá. Nhưng bây giờ họ đã gửi cho tôi thông tin này, bài phát biểu đầy đủ của ông ta, tôi nghĩ mình có bổn phận làm rõ vấn đề. Nếu không, một số quý vị có thể hiểu sai lệch vì ông ta cứ phỉ báng tôi, thậm chí không hề tế nhị. Ông ta là người đạo đức giả. Trong video ông ta hơi cúi chào tôi, nhưng lại phỉ báng tôi “từ đầu đến cuối”. Thành ra tôi nghĩ các đệ tử của tôi gọi cảnh sát, chỉ để yêu cầu ông ta ra ngoài. Chúng ta là người tu hành; chúng ta không muốn đưa người ta ra tòa. Vì vậy chúng ta đã yêu cầu cảnh sát có lẽ để đưa ông ta ra ngoài. Họ chỉ làm vậy thôi, nhưng tôi không nhớ bất cứ gì về chuyện này. Tôi không biết gì về bài thơ này và mấy chuyện cảnh sát.

Không ai trong số những người kêu bằng đệ tử của tôi cho tôi biết về ông ta, về bài thơ này, về cảnh sát, không gì hết. Tôi chỉ biết chuyện này khoảng nửa năm trước. Đó là sự thật. Tất cả chư Phật làm chứng cho tôi. Còn nhiều lời nói dối khác mà ông ta nói ra để thắng, chỉ để phỉ báng tôi, chỉ để hạ thấp những người như tôi. Không cần phải hạ thấp người khác để mình vượt lên trên. Điều đó sẽ phản tác dụng, bởi vì nếu nói dối về người tốt vô tội nào đó, sau này, tín đồ của quý vị có thể tình cờ phát hiện ra, và rồi danh tiếng của quý vị sẽ bị hủy hoại. Phải, là như vậy đó. Nếu không phải là người tu hành, người tầm Đạo, tôi sẽ tự mình kiện ông ta. Nhưng tôi bỏ qua cho ông ta. Cầu mong tất cả chư Phật tha thứ cho ông ta, tên ác ma này.

Ông ta là ác ma. Không những chỉ trông giống và mặc loại cà sa (nhiều màu) của ác ma mà Đức Phật đã giải thích, đã chỉ bảo và hướng dẫn chúng ta cách nhận biết, mà ông ta thật sự là sư sãi như vậy. Tôi đã thấy. Gần đây tôi đã kiểm tra và biết ông ta là ác ma. Bình thường tôi không bận tâm, nhưng tôi nghĩ thôi cứ giải thích tất cả cho quý vị biết.

Có một lời nói dối khác – ông ta đã nói rất nhiều lời nói dối trong đây. Mọi điều ông ta nói đều là dối trá, ngoại trừ tên tôi là Thanh Hải. Như ông ta nói, tôi gần như là y tá trong bệnh viện ở Âu Lạc (Việt Nam). Và rồi tôi gặp chồng tôi, một người chồng Đức – người chồng Đức “già, rất già”. Chồng tôi đẹp trai và trẻ trung, có mái tóc vàng và đôi mắt xanh và có nhân cách cao đẹp, thật nhẹ nhàng, hiền hòa. Tôi không biết mình có gặp được người đàn ông nào lôi cuốn và nhẹ nhàng, rộng lượng, tốt bụng, đầy tình thương, đằm thắm như người đó hay không. Tôi tự thấy mình may mắn, và thật không may khi phải rời xa ông để đi tìm quả vị Phật. Nhưng tôi đã gặp ông ở Đức, khi tôi đang làm việc cho Tổ chức Caritas Quốc tế ở Allach.

Tôi đã gặp ông sau đó, khi làm việc ở đó cho người tị nạn Âu Lạc (Việt Nam). Một số người cũng biết về điều đó. Một trong các đồng nghiệp của tôi cũng biết về điều đó. Không có gì là bí mật cả. Vị thầy mà tôi quy y đầu tiên, là Thầy Thích Như Điển, và sư cô Diệu Ân và Thích Thiện Hòa, Minh Tâm – tôi quên một số tên – họ đều biết về chuyện đó. Lúc đó nhiều nhà sư và ni cô đã đến nhà chúng tôi, nhà vợ chồng chúng tôi. Đôi khi họ ở lại qua đêm, và tôi nấu ăn cho họ và đủ thứ. Vì vậy, không có gì bí mật rằng tôi đã kết hôn với chồng tôi ở Đức và gặp ông ở Đức.

Nên ông sư [ác ma] đã nói dối điều đó. Ông ta cố hạ thấp tôi, thậm chí không hề tế nhị, mà rõ ràng, với nhiều chuyện khác ông ta nói sau đó, như phỉ báng tôi, đủ mọi điều. Với lời công kích, thậm chí – công kích tôi về mặt thể chất, không bằng cái tát mà bằng lời nói. Đó không phải là người quân tử. Chẳng hạn, nếu là nhà sư mà thấy một người xấu xí, người khó coi, quý vị sẽ không bao giờ nói với họ: “Cô xấu quá”. “Cô bị khuyết tật”, hoặc đại khái như vậy. Đó không phải từ bi. Đó không phải là người quân tử. Vậy dù sao ông ta cũng không tốt. Điển hình là nhân viên của ma vương. Chúng không có lòng từ bi, không tình thương, không đạo đức, không cảm thông, không gì hết. Mọi điều ông ta nói đều là dối trá.

Ngoại trừ ông ta nói rằng tôi quy y Thầy Thích Như Điển. Thầy này biết chồng tôi. Chúng tôi cùng nhau đi chùa, và chúng tôi cũng cùng nhau đi gặp các nhà sư, ni cô. Và các nhà sư, ni cô cũng đến nhà tôi. Còn nhiều nhà sư nữa, tôi không nhớ tên họ. Vị trụ trì của một ngôi chùa ở Paris, ví dụ, như chùa Khánh Anh. Thầy đầu tiên của tôi là Thích Như Điển thậm chí còn đến New York để tìm tôi. Và vị trụ trì chùa Khánh Anh ở Paris đã sang Đài Loan (Formosa) để tìm tôi khi tôi đang dự lễ xuất gia tỳ kheo ni, một nữ tu trọn vẹn. Vì vậy, tất cả họ đều rất thương tôi. Tôi rất được yêu mến, rất nổi tiếng, và đã được bầu làm Phó Chủ tịch Hội Phật tử (Việt Nam) và sinh viên tại Đức bởi chính các Thầy và đồng nghiệp của tôi, những tín đồ Phật giáo khác.

Và rồi ông sư [ác ma] nói rằng tôi đi Đài Loan (Formosa) để tìm Thầy Thích Tịnh Hạnh. Tôi đến đó để thọ trọn giới tỳ kheo ni. Và họ giới thiệu tôi với Thầy Thích Tịnh Hạnh. Tôi cũng có viết về ông trong Tạp chí Viên Giác của Thầy Thích Như Điển. Tôi đã viết về ông. Tôi đã viết rất tốt về ông và nói rằng tôi sống ở đó. Tăng đoàn Phật giáo Đài Loan (Formosa) giới thiệu tôi với Thầy Thích Tịnh Hạnh vì ông là nhà sư Âu Lạc (Việt Nam) ở đó. Vì vậy, họ đưa tôi đến chùa của ông để tôi có thể ở lại đó. Và ông (Thích Minh Tánh) nói rằng Thầy Thích Tịnh Hạnh không tiếp đón tôi. Điều đó không đúng. Tên tôi, Ching Hai hay Thanh Hải, được đặt theo dòng Thầy Thích Tịnh Hạnh. Rồi vị Thầy khác đã đặt cho tôi tên Thích Thị Nguyện, và rồi Thầy Thích Tịnh Hạnh này đặt cho tôi tên Thích Thanh Hải.

Nhưng tất cả đều hợp với nhau. Thậm chí tất cả những lời tiên tri nhắc đến danh hiệu của tôi. Phải là danh hiệu đó. Tôi phải ở Đài Loan (Formosa). Phải tu với Ngài Thích Tịnh Hạnh để có danh hiệu đó. Dĩ nhiên, trước đây tôi không biết gì về tất cả những điều đó! Vậy đó lại là một lời nói dối nữa. Và sau Thầy Thích Tịnh Hạnh, tôi gặp Thầy Thánh Nghiêm, và đi cùng thầy để tu học tiếp tại chùa của thầy ở New York. Thực ra là thầy đã mời tôi. Tôi chỉ gặp thầy hai lần. Một lần, thầy ở chùa của Thầy Thích Tịnh Hạnh; lần khác, ở chùa của thầy. Và rồi thầy mời tôi đi cùng thầy đến New York: Nếu tôi muốn, thầy sẽ làm giấy tờ để tôi đi. Vì thế, tôi đã đến đó. Nhưng sau này, tôi không thể ở lại lâu vì thị thực – người Mỹ không cấp cho tôi thị thực để tiếp tục ở thêm. Nên tôi nghĩ chỉ ở đó một năm, và thị thực không được gia hạn, nên tôi phải quay trở lại Đài Loan (Formosa).

Và trước đó, tôi đã tu học ở những chùa khác nhau và tôn giáo khác nhau, thậm chí cả (Phật giáo) Tây Tạng, Ấn Độ giáo, Sikh giáo, và một chút Kỳ Na giáo nữa. Nhưng tôi không bao giờ học thần thông. Và ông [sư ác ma] còn nói tôi đã học hắc thần thông. Đây là lời nói dối. Ông ta là kẻ nói dối. Cho dù đó không phải là lời nói dối, ông ta nên biết rằng nếu muốn nói về ai đó, xấu hay tốt về người đó, thì phải biết về người đó tường tận – cuộc đời và tiểu sử của họ, nhưng bất cứ điều gì ông ta nói ở đây, ngoại trừ tôi ở Đài Loan (Formosa) tu với Thầy Thích Tịnh Hạnh, và ở Đức tu với Thầy Thích Như Điển, thì tất cả đều là giả, tất cả đều sai. Ông ta toàn bịa ra chỉ để phỉ báng tôi.

Tôi chưa bao giờ học thần thông. Tôi thực sự có thần thông trong mình. Sau này tôi phát hiện ra điều đó, nhưng tôi không được phép sử dụng. Và trong nhóm của tôi, trong Đoàn thể chúng tôi, tôi không cho phép bất cứ ai dùng thần thông, ngoại trừ một hoặc hai lần chúng tôi chỉ nói về điều đó – thế thôi. Nhưng không ai được phép dùng thần thông trong Đoàn thể, trong đức tin tôn giáo của chúng tôi. Quý vị có thể hỏi bất kỳ đệ tử nào của tôi, và họ sẽ cho quý vị biết. Bất kỳ ai. Cứ chọn hỏi bất kỳ ai trong họ.

Và ông ta (Thích Minh Tánh) cũng công kích (ngoại hình) của tôi. Đó là điều – tôi đã nói với quý vị rồi – đó không phải là chuyện tu hành. Không hề từ bi. Không hề quân tử.

“Apr. 12, 2021, Thích Minh Tánh: Đạo Sikh nó huyền thuật thần thông không, huyền thuật. (Ồ, học về thần thông.) Nó học về coi như tà thuật đó, (Dạ.) về huyền thuật. Đó, nó học mà. Cô Thanh Hải học tới nỗi méo miệng luôn, méo miệng.”

Vì vậy, quý vị có thể thấy rằng ông ta không phải là sư thật. Và trong bài thơ, ông ta cứ nói ông ta rất có tình thương và tử tế, nhưng ông ta lại phỉ báng tôi “từ đầu đến cuối”. Tôi không muốn nói về chuyện đó. Bình thường tôi không đọc mấy chuyện đó, nhưng sau đó họ đã gửi cho tôi. Nên tôi mới đọc sơ qua bây giờ, ý là vài ngày trước, thậm chí không phải sáu tháng trước hoặc hai, ba tháng trước.

Ông ta không biết gì về Phật giáo cả. Ông ta chỉ học thuộc lòng nhiều Danh hiệu chư Phật để gây ấn tượng với những người dễ tin, những người không có đủ thời gian nghiên cứu kinh điển. Và ông ta nói rằng tôi đã đi theo… có lẽ ngoại đạo. Và ông ta theo Phật giáo, nhưng ông ta không biết nhiều về Phật giáo chút nào. Điều căn bản là không được công kích người khác mà không làm gì sai trái với mình hoặc với bất kỳ ai. Và quý vị không biết gì về những gì người đó dạy người khác, hoặc cách họ ảnh hưởng người khác. Tất cả những gì tôi làm là ít ra dạy mọi người Ngũ Giới chủ yếu: Không nói dối; không trộm cắp; không tà dâm; không dùng ma túy, rượu và cờ bạc v.v.; và không sát sinh và làm hại người khác. Ahimsa, bất bạo lực. Không có gì sai với điều đó, và đó không phải là thần thông.

Chúng tôi không dùng thần thông trong đoàn thể. Tôi cũng bị cấm dùng. Tôi chỉ dùng có một lần cho người-thân-chó của tôi, để chữa bệnh cho người-thân-chó, bởi vì tất cả các loại thuốc đều không giúp chú, và chú hấp hối. Chú thậm chí không thể đi được. Và tôi không thể đưa chú ra ngoài đi vệ sinh, vì người tôi quá nhỏ. Chú thì to lớn [gần] bằng tôi. Quý vị biết người-thân-chó đó – Good Love đầy tình thương của tôi, mà vẫn bảo vệ tôi cho đến ngày nay. Nếu tôi muốn dùng thần thông, thì ông sư (Thích Minh Tánh) này đã chết rồi, hoặc có chuyện gì đó không ổn đã xảy ra với ông ta rồi. Tôi không thể, tôi không làm, và quý vị biết điều đó.

Mọi người đều có thể tụng Nam Mô A Di Đà Phật, Nam Mô Thích Ca Mâu Ni Phật, bất cứ danh hiệu gì. Tôi đã nói với mọi người rằng họ có thể tu học thiền với tôi trong khi họ vẫn giữ tôn giáo của họ. Thực ra, tôi vừa mới nói với quý vị điều đó. Và đã nói với quý vị điều đó nhiều lần rồi. Trước đây, thật sự, tôi đã dạy mọi người niệm Danh hiệu của Vị Sáng Lập tôn giáo của họ hoặc Danh hiệu chư Phật hoặc chư Thánh. Tôi không yêu cầu mọi người niệm “Nam Mô Thanh Hải Vô Thượng Sư”. Đó cũng là một lời nói dối. Ông [sư ma] nói tôi “buộc đệ tử niệm danh hiệu đó”, niệm danh hiệu của tôi: “Nam Mô Thanh Hải Vô Thượng Sư”. Tôi chưa bao giờ yêu cầu, không bao giờ.

“Apr. 12, 2021, Thích Minh Tánh: Cô Thanh Hải đi theo đường Tà, nói thẳng luôn. Là sư đi theo Phật giáo. Đó, mỗi người có một đường đi. Nhưng mà sư rất là thương Cô Thanh Hải. Cô Thanh Hải rất là có, cũng có tài, nhưng mà đi lầm đường lạc lối. Tự xưng, thay vì niệm “Nam Mô A Di Đà Phật”, “Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật”, “Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát”. Đó, bắt đệ tử là phải niệm “Nam Mô Thanh Hải Vô Thượng Sư”. Nghĩa là coi không có ông sư nào trên đời này mà bằng Bả hết, Bả là Vô Thượng, là Phật đó. Tự xưng mình là Phật, “Nam Mô Thanh Hải Vô Thượng Sư”.”

Những người kêu bằng đệ tử của tôi hỏi: “Trong khi thiền mà gặp rắc rối thì họ phải làm gì?” Tôi nói: “Trong trường hợp đó, hãy gọi tôi. Tôi sẽ đến giúp quý vị”. Vậy thôi. “Gọi danh hiệu của tôi. Tôi ở gần”. Thế thôi. Và trước đây một số người đã làm điều đó và họ nói có hiệu quả. Nên tôi mới nói: “Vậy thì tiếp tục”. Và rồi họ viết kiểu như “Nam Mô Thanh Hải Vô Thượng Sư” bằng tiếng Trung Hoa, ở Đài Loan (Formosa), và dán trên xe của họ và chạy khắp Đài Loan (Formosa). Và điều đó khiến người ngoài cũng niệm danh hiệu của tôi, những người không ăn thuần chay, những người không thọ Ngũ Giới, không đủ trong sạch, và họ niệm danh hiệu của tôi để có lẽ cầu một số ân huệ thế gian. Khiến tôi lãnh rất nhiều nghiệp. Nên tôi thậm chí năn nỉ các đệ tử: “Làm ơn ngừng lại. Đừng dán khẩu hiệu đó trên xe quý vị hoặc nói với người ta điều đó nữa. Họ phải tự giúp chính họ. Họ phải tinh khiết trước đã. Nếu không, sẽ không có tác dụng, và chỉ làm phiền tôi rất nhiều thôi”. Ai cũng kêu cầu tôi mà không đủ thuần khiết, thì dĩ nhiên sẽ gây rắc rối cho tôi.

Nhưng tôi là Phật, đó không phải là nói dối. Tôi không chỉ là Phật, mà còn là một điều khác mà tôi chưa muốn cho quý vị biết. Tôi cũng là 轉輪聖王 (Chuyển Luân Thánh Vương). Cả Vũ Trụ đều biết điều đó. Nếu không tin tôi, quý vị hãy đi lên hỏi Đức Phật, hỏi các thiên thần, hỏi chư Thánh Hiền, chư Bồ Tát – bất vị nào mà quý vị biết – Họ sẽ cho quý vị biết tôi là Phật. Tôi là Phật Di Lặc và tôi là Chuyển Luân Thánh Vương. Tôi cần tất cả danh hiệu đó để chăm sóc thế giới chúng ta hiện giờ. Không ai khác có thể làm được điều đó vào lúc này. Và đó là sự thật mà tôi cho quý vị biết. Tin hay không thì tùy, tôi phải cho quý vị biết sự thật vì nó liên quan ở đây. Tôi không tự hào là Phật hay gì cả. Tôi cứ phải chạy trốn nguy hiểm và những người xấu – những kẻ xấu như Thích Minh Tánh này. Ông ta chẳng biết gì về bất kỳ ai. Ông ta không nghiên cứu nhiều. Mà chỉ nói nhiều, chỉ to miệng, chỉ để thu hút sự chú ý. Vậy mà nhiều người cũng tin, dĩ nhiên, vì ông ta là nhà sư, cái gọi là nhà sư.

Nhà sư gì mà mặc áo cà sa nhiều màu sắc như vậy? Để làm gì? Đức Phật không bao giờ mặc như vậy. Và không có nhà sư tốt nào khác mặc như vậy. Một số nhà sư khác có thể chưa khai ngộ lắm, nhưng họ không mặc loại áo cà sa nhiều màu sắc này, chỉ để thu hút sự chú ý đến bản thân họ. Quý vị đâu phải là diễn viên sân khấu. Quý vị đâu cần tất cả màu sắc này. Để làm gì? Trừ khi quý vị thật sự rất thích như vậy. Đủ loại màu sắc… Và đó là rất nhiều công việc cho người thợ may. Họ phải cắt những màu sắc khác nhau từ đủ loại vải khác nhau, và phải mất rất nhiều thời gian để làm ra loại cà sa đó. Đồng thời nó cũng làm hỏng nhiều tấm vải lớn đẹp, vì từ mỗi tấm vải phải cắt chỉ một mảnh nhỏ như vậy. Vậy thì nó làm hỏng rất nhiều vải. Đây là một sự lãng phí vải. Làm như thế là vô ích. Tôi không thấy có lý do gì trong đó.

Tôi không tự hào khi nói rằng tôi là Phật. Tôi là Phật, và nếu quý vị sám hối và quay trở lại Bản Tánh nguyên thủy, tánh thuần khiết và lòng từ bi, là người thuần chay, sám hối với Thượng Đế Toàn Năng, với tất cả chư Phật, với tất cả Minh Sư, Bồ Tát, thì tôi sẽ tha thứ cho quý vị, nhân danh Thượng Đế, nhân danh tất cả chư Phật; tôi có Lực Lượng để cứu linh hồn quý vị, cứu quý vị khỏi địa ngục và đó là sự thật. Nếu đây là lời nói dối, tất cả chư Phật sẽ đánh tôi chết, tôi sẽ không bao giờ trở thành nguyên vẹn nữa. Tôi không phải là Phật tự xưng – tôi là Phật. Ban đầu, tôi không hề muốn nói điều đó, nhưng Thượng Đế và tất cả chư Phật bảo tôi phải nói trong thời điểm khẩn cấp của thế giới chúng ta.

Tôi chưa bao giờ tự xưng danh hiệu của tôi là Thanh Hải; tôi được Thầy Thích Tịnh Hạnh đặt danh hiệu đó ở Đài Loan (Formosa). Và sau đó, ông đã gửi tôi đến thọ giới tỳ kheo ni, và rồi tôi tiếp tục ở lại tu với ông trong ngôi chùa đó tới khi Thầy Thánh Nghiêm – Thích Thánh Nghiêm – mời tôi đi New York và mọi người đều biết điều đó – Thầy Thích Tịnh Hạnh, cũng như tất cả các đệ tử, tất cả tăng ni đều biết câu chuyện này. Tôi không thể tự đặt danh hiệu đó; tôi thậm chí còn không biết mình cần có một danh hiệu khác. Tôi có tên khác, Thị Nguyện rồi, từ Thầy Thích Như Điển, vị Thầy đầu tiên của tôi.

Vậy nên ông (Thích Minh Tánh) đã nói tất cả những lời dối trá này, mọi lời dối trá này chỉ để làm tôi trông tầm thường, vì ông ta cảm thấy rất sợ hãi danh tiếng của tôi và tình thương mà mọi người dành cho tôi ở mọi nơi tôi đến, và tình thương từ những người kêu bằng đệ tử của tôi, đó là lý do ông ta sợ đến vậy. Ông ta thậm chí còn phải lên khán đài, để phỉ báng tôi thẳng thừng như thế. Và ông ta đã đến làm phiền người MC xinh đẹp của kênh [truyền hình] hay đẹp này – mà tôi biết lần đầu cách đây sáu tháng, khoảng đó – chỉ để lãng phí thời gian của cô ấy, lãng phí thời gian của khán giả, chỉ để nghe ông ta la lối, phỉ báng tôi. Nhưng tôi có làm gì ai đâu? Tôi có dạy người ta trộm cắp, sát sinh, làm điều gì xấu không? Không! Tôi dạy hoàn toàn thiện lành: rằng quý vị phải hiếu thảo với cha mẹ, phải trung thực, phải đi kiếm sống. Và tôi tự kiếm sống thậm chí để giúp người nghèo.

Một số Điển Hình Đóng Góp của Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư (thuần chay) cho việc Từ Thiện trên Toàn Thế Giới & Ước tính Tổng Số Tiền Đóng Góp từ năm 1989-2024

V.v…

Tổng số ước tính*: Từ tháng 1 năm 1989 đến tháng 9 năm 2024 76.369.822 Mỹ kim (cộng thêm nhiều khoản khác chưa được liệt kê ở đây) (Những ước tính này không bao gồm nhiều khoản đóng góp khác mà Sư Phụ đã tặng âm thầm hoặc một cách ngẫu nhiên mà không có tài liệu nào hoặc chúng tôi đã thất lạc thông tin lưu trữ, và đây cũng không bao gồm các khoản đóng góp mới vừa được thực hiện từ thời điểm làm tính toán này.)

Ngài Thanh Hải Vô Thượng Sư (thuần chay) “như một công cụ khiêm nhường chuyên chở xin sâu sắc tri ân Thượng Đế-Toàn-Năng-Kính Yêu, cho bất kỳ sự Giúp đỡ nào ban cho con cái quý báu của Ngài”

Tôi chưa bao giờ làm điều gì sai cả, nên ông ta chỉ phỉ báng tôi vì ông ta ganh tị, rõ ràng như vậy. Tôi không thể nghĩ ra điều gì khác, và nếu ông ta tuyên bố rằng ông ta là bạn thân của tôi trước đây, tôi thành thật thề trước Chúa, tôi không nhớ ông ta chút nào. Chưa bao giờ biết người bạn như thế. Thật tình là tôi chưa từng có một người bạn thân nào cả, không hề có một người đàn ông thân như vậy. Tôi không biết ông ta! Ông ta chắc chắn quá ganh tị với tôi đến nỗi trong lòng căm ghét đến mức không thể kiểm soát bản thân trong khi là một nhà sư, nói tất cả những lời dối trá này để hạ thấp tôi, để ông ta vươn cao lên hay gì đó. Ông ta quá ganh tị vì có lẽ tôi được mọi người và các đệ tử của tôi thương yêu rất nhiều, có lẽ vậy. Tôi chưa bao giờ dạy điều gì sai trong tất cả các bài giảng của tôi, suốt mấy chục năm nay.

Nhưng không sao, tôi không ghét ông ta, mà ước rằng một ngày nào đó ông ta sẽ hiểu ra mọi chuyện và có sự tiến hóa tốt hơn. Thoát thai của con quỷ, để làm người và làm Thánh. Phải sám hối. Phải sám hối trước và quay đầu. Và ông ta phải cắt bỏ tham, sân, si và ganh tị. Ganh tị cũng là tham, sân, si. Đây không chỉ là sân si, mà thực sự là bạo lực. Và rồi vô đạo đức, nhất là đối với một nhà sư. Tôi khuyên ông ta nên quay trở lại lối sống giản dị, từ bi, đừng chạy theo danh lợi quá nhiều. Nếu không, thời gian trôi quá nhanh và ông ta đã già rồi – ông ta tốt hơn nên lo liệu cho kiếp sau, không thì địa ngục sẽ dạy ông ta, và như thế sẽ rất đau đớn.

Ông ta nên dạy chính mình, không nên dạy tôi bất cứ điều gì. Ông ta không biết gì cả, và nói toàn những lời dối trá như vậy. Làm sao mà người ta lắng nghe ông ta? Làm sao mà tôi lắng nghe một kẻ nói dối? Làm sao mà tôi có thể đi tu học với nhà sư nói dối? Tôi không biết ông ta đã nói dối về bao nhiêu người khác, tuyên bố là bạn hay là quen biết với bao nhiêu người khác để ông ta trở nên nổi tiếng. Nhưng tôi biết về tôi vì ông ta nói về tôi. Tất cả đều là nói dối, 99,9%, ngoại trừ danh hiệu Thanh Hải.

Thậm chí ông ta còn nói ở đây: “Tôi đã ôm ông ta và nói rằng tôi thương ông ta”. Được, tôi tha thứ cho ông ta và tôi thương ông ta. Và xin Thượng Đế ban phước cho ông ta. Cầu mong Đức Phật cứu linh hồn ông ta vì ông ta tội lỗi quá nặng, vô cùng nặng. Thành ra hào quang của ông ta quá đen tối. Hy vọng ông ta không lây nhiễm cho những người đến gần ông ta. Bởi vì các nhân viên của ma vương có loại đen tối này trong chúng. Đôi khi bọn chúng có thể thị hiện chút ánh sáng chỉ để lừa gạt con người. Nhưng hầu hết những người đã mở Mắt Thứ Ba, có năng lực siêu linh, họ sẽ thấy hào quang của ông ta – rất đen tối. Không hoàn toàn đen, mà là màu nâu cà phê, và có những lỗ trong đó. Đây là một trong những hào quang tệ nhất mà quý vị có thể có, ngoài hào quang đen.

Ông ta cứ nói ông ta thương tôi. Tôi thậm chí không biết ông ta, nhưng cảm ơn tình thương của ông. Nhưng ông luôn miệng nói ông thương một người mà cứ phỉ báng Cô ấy, nói về cuộc sống riêng tư của Cô ấy và thậm chí cả tên riêng của Cô ấy và đủ thứ. Đó không phải là tên riêng của tôi. Nhưng cho dù là tên riêng của tôi, ông ta cũng không nên làm như thế. Đó là cách cư xử vô cùng thô lỗ, loại nhân cách rất thấp kém, tôi phải nói như vậy. Và tôi không nói xin lỗi về điều đó. Ông ta xứng đáng như vậy, vì ông ta khởi sự.

Tôi chưa bao giờ biết ông ta. Không biết tại sao ông ta phải lôi tôi ra và bôi nhọ tên tôi và nói đủ thứ chuyện không đúng về tôi. Tôi không hiểu được. Và nếu ông ta biết đọc tiếng Anh hoặc tiếng Âu Lạc (Việt Nam), ông ta phải biết tôi dạy toàn những điều đúng. Tôi cũng nói về chư Phật. Đủ loại kinh Phật, đủ loại truyện Phật giáo mà tôi đọc cho những ai kêu bằng đệ tử của tôi suốt mấy chục năm nay. Tôi không cần ông ta gọi tôi bằng bất cứ danh hiệu gì – Phật hay là nhà sư, sư cô. Tôi không cần ông ta chấp nhận làm những gì tôi làm.

Mỗi chúng ta đều có quyền tự do để sống cuộc đời mình, chỉ là không phải có quyền tự do phỉ báng người khác, phỉ báng vô cớ, không có lý do. Điều đó trong cõi vật chất, trong luật pháp quốc gia, cũng bị cấm, chưa nói đến là nhà sư có 250 giới luật. Người ta gọi ông là “sư phụ”, nghĩa là “thầy”, là “cha”. Mà ông nói như vậy về một người con gái nhỏ bé vô tội, dù Cô ấy không phải là một ni cô. Cô ấy là một người con gái nhỏ bé vô hại, vô tội, mà ông nói như vậy sao? Ông phỉ báng Cô ấy, hạ thấp Cô ấy, gọi những tên của Cô ấy và lôi tên riêng của Cô ấy ra, hoặc bất cứ điều gì. Để làm gì? Cô ấy đã làm gì ông hay bất kỳ ai trên toàn thể Địa Cầu? Không gì hết. Cô ấy chỉ giúp mọi người về mặt tài chính, tâm linh, hữu hình – bất cứ gì Cô ấy có thể. Các nhà sư như ông, nếu ông thực sự là nhà sư, là nỗi nhục nhã cho đất nước Âu Lạc (Việt Nam) chúng ta. Thật nhục nhã cho danh tiếng quốc tế của đất nước chúng ta khi sinh ra một người kêu bằng sư như ông. Vì vậy ông nên kiểm thảo lại bản thân trước khi ông phỉ báng bất kỳ ai khác.

Vậy bây giờ quý vị biết rồi, nhiều lời nói dối. Nhiều kẻ nói dối trên thế gian này. Một số nói dối vì mục đích tệ hại nhất – dẫn dắt người ta sa ngã xuống địa ngục. Đây là lời dối gian nặng nhất mà quý vị có thể phạm. Và hai người đàn ông này, Trần Tâm và Huệ Bửu, tôi đã cứu cả hai người họ nhiều lần – ít nhất là hai lần mà một số nhân chứng đã nhìn thấy. Những lần khác không ai nhìn thấy, vì không có ai ở bên tôi. Nhưng đã hơn hai lần rồi, mà họ vẫn không ăn năn hối cải. Bởi vì cứu vớt ở Cõi A-tu-la khác với ở cõi vật chất. Cứu giúp ở cõi vật chất thì dễ. Mọi người đều có thể nhìn thấy; có lẽ quý vị bị thương hoặc quý vị chết, người ta chữa trị cho quý vị và làm quý vị sống lại. Với thể vía thì khác. Quý vị phải đến Cõi A-tu-la mới thấy được ​​điều đó. Và cơ thể vật chất của chúng sinh A-tu-la đó thậm chí vẫn không biết rằng mình đang bị trừng phạt ở địa ngục. Vấn đề là thế.

Nhưng hắn sẽ sớm chết thôi. Người như vậy không sống lâu; họ sẽ chết, và rồi họ sẽ biết điều đó. Thể xác của họ có thể bị bệnh và đủ thứ này nọ, nhưng họ sẽ không hiểu rằng điều đó có liên quan đến hình phạt ở cõi trung giới ở địa ngục. Vấn đề là thế. Thành ra nhiều người không biết gì về việc họ đã làm sai, và rằng họ đã bị trừng phạt và bỏ tù, hoặc đang bị thiêu đốt ở địa ngục, cho đến khi họ rời khỏi cơ thể vật chất. Khi đó họ sẽ biết. Khi đó sẽ quá muộn.

Vậy nên, tôi cảnh báo tất cả quý vị, nhân loại, làm ơn, địa ngục có thật. Và ngay cả khi thân xác quý vị vẫn còn sống, thân thể a-tu-la của quý vị đã ở địa ngục rồi. Chỉ chờ quý vị bỏ lại thân xác, thì quý vị sẽ biết mọi thứ, quý vị sẽ thấy mọi thứ. Chính thân xác cản trở làm quý vị không nhìn thấy những thế giới xấu xa và cả những cõi Thiên Đàng tốt đẹp. Thành ra con người mới sống một cách vô minh như vậy. Thật đáng thương! Làm ơn thức tỉnh, làm ơn, làm ơn. Tin tôi đi, tôi chẳng được lợi ích gì khi nói cho quý vị biết tất cả sự thật. Làm ơn hãy thức tỉnh. Hãy Sám Hối. Hãy Ăn Thuần Chay, Gìn Giữ Hòa Bình, Hãy Làm Việc Thiện. Hãy tìm một vị Minh Sư nếu quý vị muốn về Nhà. Hãy tìm một vị Minh Sư tại thế, khai ngộ, xứng đáng. Đừng chỉ nghe họ nói. Hãy nhìn vào mắt họ, nhìn vào những gì họ làm. Và hãy đánh giá họ một cách đúng đắn trước khi quý vị trao tâm hồn mình cho họ.

Quý vị không cần phải tin tôi hoặc theo tôi. Chỉ cần theo lòng mình. Hãy đi tìm một vị Minh Sư và nương náu nơi Ngài. Hoặc tìm một nhà sư và cùng họ niệm Danh hiệu của Đức Phật A Di Đà, tại vì nếu nhà sư đó thánh thiện, thành tâm tu hành, thì ông sẽ cho quý vị mượn một ít năng lượng của ông. Nếu quý vị tốt với ông, ông sẽ bảo vệ quý vị. Ông sẽ đưa quý vị lên cao. Có thể vẫn chưa phải vượt trên Đẳng cấp Thứ Ba, nhưng ít nhất quý vị có cơ hội gặp thêm một số vị Minh Sư ở trên Thiên Đàng cao hơn. Và rồi quý vị có thể tu học thêm, thay vì xuống địa ngục, hoặc quay trở lại thế giới vật chất hỗn loạn này, mà sẽ làm quý vị hoang mang, hạ thấp quý vị, làm quý vị mù quáng trước mọi hành động và tình huống có hại, để quý vị sẽ quên Thượng Đế, sẽ quên Phật, quên chính mình. Đó mới là vấn đề.

Vậy xin hãy đi tìm Minh Sư. Hoặc tìm một nhà sư, bất kỳ nhà sư nào thật sự thành tâm và tin tưởng chư Phật. Đừng nghe lời những ông sư mà nói rằng không có Cõi Phật A Di Đà. Quý vị biết Phật Thích Ca Mâu Ni đã kể câu chuyện đó, kể cho Hoàng hậu trong ngục nghe về Cõi Phật A Di Đà một cách chi tiết. Đức Phật Thích Ca Mâu Ni không thể nói dối. Nói dối về điều đó để làm gì? Nên chúng ta thật may mắn khi vẫn còn Kinh Phật A Di Đà đó. Hãy tìm, in ra, đọc, mua, mượn, sao chép kinh đó, quý vị làm được gì thì làm.

Niệm Danh hiệu Phật A Di Đà suốt ngày đêm. Nếu quý vị không thể làm gì khác, nếu không có thời gian cho bất cứ điều gì khác – Đức Phật A Di Đà, Đức Quán Âm Bồ Tát, là nơi nương náu của quý vị. Làm ơn, tôi nói với quý vị bằng cả tấm lòng. Tôi chỉ muốn cứu quý vị, và bởi vì quý vị không tin tôi, nên tôi mới nói với quý vị nhiều thứ khác, chỉ vì quý vị thôi.

Quý vị không cần phải tin tôi. Không cần phải theo tôi. Chỉ cần làm gì đó. Nếu không, chúng ta không còn nhiều thời gian nữa để tranh luận ai tốt, ai không. Hãy chăm sóc cho chính mình. Cầu nguyện Thượng Đế, cầu nguyện với chư Phật mà quý vị tin cậy. Có rất nhiều vị Phật trên thế giới; có điều, Đức Phật A Di Đà là Vị dễ nhất để quý vị tiếp cận. Do Ngài có lời phát nguyện-Từ bi là sẽ cứu quý vị nếu quý vị kêu cầu Ngài. Vậy hãy tập thành thói quen kêu cầu Ngài, để quý vị sẽ nhớ đến Ngài vào giây phút mà quý vị rời khỏi thế giới giả tạm này. Ngài sẽ đưa quý vị trở về Nhà thật của mình!

Và đừng theo bất cứ nhà sư nào, thậm chí là sư nổi tiếng hoặc đã tu lâu năm hoặc có nhiều tăng ni theo họ. Nếu ông ta không tin Đức Phật A Di Đà, và nếu ông ta nói rằng không có địa ngục, như Thích Nhật Từ đó, thì ông ta là ma, đang làm việc cho lực tà. Ông ta không tốt cho quý vị. Xin hãy theo bất cứ vị Minh Sư nào tin tưởng chư Phật, thực sự tin rằng Cõi Phật A Di Đà hiện hữu. Tôi đảm bảo với quý vị, Cõi đó hiện hữu. Tôi biết Cõi đó. Thậm chí nhiều đệ tử của tôi cũng biết Cõi đó. Chúng tôi có thể đến đó thăm. Xin hãy tin điều đó. Làm ơn, tin tưởng Phật A Di Đà, cách mà Đức Phật Thích Ca Mâu Ni nói với quý vị. Quý vị phải tin Ngài. Và địa ngục có thật – không như Thích Nhật Từ nói là không có địa ngục và không được nhắc đến cho tới 500 năm sau Đức Phật [tại thế]. Không đúng.

Từ thời Đức Phật đã có rồi, Đức Phật đã nói như vậy. Và rất lâu, vô cùng lâu trước đó, trong Kinh Địa Tạng Vương Bồ Tát cũng có nói – quý vị biết, Địa Tạng Vương, Kinh Địa Tạng Vương Bồ Tát – tất cả địa ngục đã được miêu tả chi tiết rõ ràng, được giải thích trong kinh đó. Quý vị hãy đọc tất cả những điều đó. Và thời nay, trong Nhất Quán Đạo, hoặc trong nhiều tín ngưỡng tôn giáo khác, họ cũng đi xuống địa ngục – thăm địa ngục rồi trở lại và viết những điều về địa ngục. Và họ cũng lên Thiên Đàng – thăm Thiên Đàng và trở lại rồi viết sách. Sách về địa ngục, sách về Thiên Đàng – quý vị có thể xem ở bất cứ đâu từ những người truyền đạt chân thật về địa ngục và Thiên Đàng, từ Phật Tế Công – Tế Công, Phật Sống Tế Công. Đức Phật sống Tế Công đã xuống địa ngục và lên Thiên Đàng rồi trở lại và giúp người truyền đạt viết tất cả xuống cho quý vị. Hãy nghiên cứu đi. Địa ngục có thật! Tôi thề với tất cả chư Phật và Thượng Đế Toàn Năng rằng tôi nói với quý vị sự thật. Đừng đợi cho tới khi quý vị đến đó để xác minh và nói với tôi rằng tôi đúng. Tôi không muốn thế. Làm ơn, địa ngục rất khủng khiếp! Đó là sự đau khổ vô tận. Hãy hướng tới Thiên Đàng. Hướng tới Phật Quốc.

Một số người có thể nghĩ rằng Thích Nhật Từ không khuyên dạy người ta điều gì xấu, như trộm cắp hay là sát sinh hoặc làm điều gì xấu. [Nhưng] nói rằng không có Cõi Phật A Di Đà và không có địa ngục, đó là điều tồi tệ nhất rồi, tệ hơn bất kỳ tội ác nào mà ông ta có thể phạm đối với các tín đồ. Bởi vì hủy hoại đức tin của người ta như thế, khiến họ dễ bị tấn công bởi lực tà. Tại vì họ sẽ trống rỗng. Họ sẽ không có nơi nào để chạy đến. Họ sẽ không có nơi nào để nương tựa. Và nếu người ta tin rằng không có địa ngục, thì họ sẽ đi làm bất cứ điều xấu nào với hệ thống chính phủ, với xã hội, với con người, với láng giềng, với gia đình, tại vì họ tin rằng không có địa ngục. Nếu họ tin Thích Nhật Từ, họ sẽ làm bất cứ điều gì xấu. Không cần ai bảo họ làm điều xấu, họ sẽ làm. Cho nên đó là tội nặng nhất mà quý vị có thể phạm khi quý vị phủ nhận Phật Quốc và phủ nhận địa ngục. Nên tôi bảo quý vị: Hãy tránh xa những loại người này.

Photo Caption: Vươn Lên Cao, Chẳng Màng Những Gì Bên Dưới!

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (5/11)
Xem thêm
Video Mới Nhất
35:22

Tin Đáng Chú Ý

119 Lượt Xem
2024-12-21
119 Lượt Xem
2024-12-21
188 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android