Thật đáng buồn là đôi khi ở nhiều trang trại, họ vứt đi thực phẩm mà họ không bán được. Bởi vì nếu họ cho không, thì họ lo rằng giá sẽ bị xuống thấp và không ai sẽ trả nhiều nếu thực phẩm được cung cấp dồi dào. Rồi giá sẽ xuống thấp, và họ không thể kiếm tiền. Nhưng nếu họ vứt thực phẩm đi, thì cũng vô cùng phí phạm. Có rất nhiều lao động và công sức bỏ vào việc canh tác để sản xuất thực phẩm nào đó. Ngày nay nhiều người bị đói, nhất là với khí hậu thay đổi và những thiên tai quá thường xuyên và quá khổng lồ. Tệ hại rất nhiều hơn bao giờ hết. Thêm nhiều người hơn bị đói. Nếu chúng ta có thể tổ chức tốt hơn, và cho thực phẩm đó miễn phí cho những ai cần – bởi vì dẫu sao họ cũng khó khăn rồi, họ không có tiền để mua, thành ra họ mới đói. Cho nên, dù cho họ miễn phí, giá cả cũng không rơi xuống thấp hơn.
Rất khó để khuyên ai đó hãy sống cho đúng cách. Tôi chỉ hy vọng rằng một số người sẽ lắng nghe và cố gắng sống có đạo đức. Chúng ta không kỳ vọng phần thưởng, nhưng nó sẽ tới. Và phần thưởng lớn lao hơn là nằm trong tâm mình, vì quý vị sẽ cảm thấy hạnh phúc. Quý vị sẽ biết rằng mình giúp tha nhân. Và sẽ biết rằng quý vị đang làm điều đúng và xứng đáng được gọi là con người. Không phải bất cứ những ai trông giống con người đều là người, đó mới là vấn đề. Một số thậm chí là nửa người-nửa quỷ hoặc hầu hết là quỷ.
Và gần đây có một báo cáo về nghiên cứu khoa học. Họ đã phát hiện rằng não bộ của con người, về căn bản rất tốt, rất hiền hoà, rất tốt bụng, rất rộng lượng và có tình thương. Kiểu như họ đã sẵn có loại phẩm chất này, luôn luôn muốn… nó như ăn sâu vào não bộ rằng mọi người muốn làm gì đó để giúp tha nhân và chính họ.
“‘The Power of Kindness’ by Simon Sinek – May 28, 2020:Những hành động tử tế, rộng lượng là cách thật đơn giản để làm cho con người cảm thấy dễ chịu. Tôi đang đi trên đường phố của thành phố New York, và một anh chàng đi trước mặt tôi, chiếc ba lô của anh ấy mở ra và một xấp giấy tờ rơi xuống đường. Tôi không suy nghĩ nhiều; tôi cúi xuống gom giấy tờ lại, đưa cho anh ta, và chỉ ra rằng túi của anh đã mở ra. Trong cơ thể chúng ta có một chất hóa học gọi là oxytocin. Oxytocin chịu trách nhiệm cho tất cả sự ấm áp và kỳ ảo, kỳ lân và cầu vồng. Nó chịu trách nhiệm cho tất cả những cảm giác ấm áp và sự gắn kết mà chúng ta có với nhau – tình bạn, tình thương. Một lượng lớn oxytocin tăng vọt trong cơ thể người phụ nữ khi cô ấy sinh con. Đây là chất chịu trách nhiệm cho sự gắn bó mẹ con. Oxytocin gắn bó con người. Có rất nhiều cách để có được oxytocin. Một trong số đó là những hành động tử tế và những hành động rộng lượng. Chúng ta cảm thấy vui khi làm điều gì đó tốt đẹp cho ai đó, cảm giác thật vui khi có ai đó làm điều gì đó tốt đẹp cho chúng ta.
Vào ngày đặc biệt này, tôi đã làm điều gì đó cho một người mà không mong đợi nhận lại bất cứ điều gì. Tôi có một chút oxytocin dâng trào. Tôi cảm thấy vui. Anh ấy quay sang tôi, nói, ‘Cảm ơn anh’. Cảm giác thật dễ chịu khi có người làm điều gì đó cho chúng ta mà không mong đợi bất cứ gì đáp lại. Anh ấy cảm thấy vui. Tôi đi đến cuối phố, đợi [đèn] để băng qua đường. Và có một người hoàn toàn xa lạ, tình cờ đứng cạnh tôi, nói: “Tôi đã thấy những gì anh làm ở đó. Điều đó thật sự tuyệt vời’.
Hóa ra, việc chứng kiến một hành động rộng lượng sẽ giải phóng oxytocin, và người ấy cảm thấy vui. Và phần hay nhất về oxytocin là càng nhiều oxytocin chúng ta có trong cơ thể, thì mình càng trở nên rộng lượng hơn. Đó là cách Mẹ Thiên Nhiên cố gắng hết sức để khiến chúng ta chăm sóc lẫn nhau. Tôi có thể đảm bảo với bạn rằng người chứng kiến những gì tôi làm, cũng làm điều gì đó tốt đẹp cho ai đó vào ngày hôm đó, chỉ vì người ấy nhìn thấy ai đó làm điều tốt đẹp cho người khác vào ngày hôm đó. Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta cam kết làm điều gì đó tốt đẹp cho người khác, mà không mong đợi đáp lại bất cứ điều gì? Hãy tưởng tượng những gì xảy ra ở nơi làm việc, hãy tưởng tượng những gì xảy ra ở nhà, hãy tưởng tượng những gì sẽ xảy ra với bạn bè của chúng ta. Nhưng nó phải chân thật.”
Nên trong văn hóa dân gian châu Á, họ nói rằng con người vốn có phẩm chất rất tốt, phẩm chất cao thượng. Ở Âu Lạc (Việt Nam), chúng tôi nói “Nhân chi sơ, tính bản thiện”, nghĩa là: “Con người vốn rất cao thượng, rất tử tế”.
Vậy tại sao chúng ta lại thoái bộ đến mức, thậm chí có thể giết người khác; giết lẫn nhau, và giết người-thân-động vật, khiến họ đau khổ suốt đời, có đời sống cực hình, rồi sát hại họ để ăn thịt, mà vẫn tự gọi mình là con người? Vì họ đã quên bản tánh nguyên thủy của họ, phẩm chất thật sự của con người. Xã hội ảnh hưởng họ, và nó đã trở thành như xu hướng, nó đã trở thành thói quen. Cho nên người ta tiếp tục sống theo cách đó, hợp pháp hóa lối sống xấu. Ngay cả chính phủ và luật pháp cũng hỗ trợ đủ loại lối sống này. Vì thế mọi người cứ làm theo tấm gương xấu của nhau, và cùng nhau sa ngã như vậy, xuống tận cùng của chuẩn mực đạo đức, của tiêu chuẩn đức hạnh.
Nguyên thủy, con người không như thế. Những người đầu tiên tới Địa Cầu này không như vậy. Và dần dần, từ từ, chúng ta sa ngã. Cũng tại vì thế giới này vẫn còn đầy rẫy ma quỷ. Ma quỷ cũng được tạo ra từ những người sa ngã. Và chúng ta càng sa ngã, dân số ma quỷ càng tăng, và đó là vì sao mà thế giới mới như vầy hiện nay. Chúng ta bình thường hóa đủ loại hành vi xấu, đủ loại tiêu chuẩn sống thấp kém mà chúng ta không biết trước đây.
Chúng ta đến từ Thiên Đàng. Chúng ta thuần khiết, vô tội, mạnh mẽ, có khả năng ngoại cảm, có thần thông, có những thứ mà có thể sử dụng để tồn tại lâu hơn, sống lâu hơn trên Địa Cầu này, nếu muốn. Chúng ta có thể bay như người-thân-chim. Có thể sống mà không cần thực phẩm. Có thể thương yêu lẫn nhau như thương yêu chính bản thân mình. Thế rồi dần dần, từ từ, chúng ta đánh mất [phẩm chất] đó bởi vì chúng ta quên mình là ai. Và đó là một hoàn cảnh đáng thương mà chúng ta dẫn mình vào.
Thành ra Thượng Đế cảm thấy thương xót chúng ta, nên Thượng Đế gửi Con của Ngài hay những Thiên Thần đáng tin cậy – chư Thánh Hiền và Minh Sư, chúng ta gọi các Ngài như thế – xuống thế giới đau khổ này để cứu bất cứ ai mà các Ngài vẫn còn cứu được, để cứu bất cứ ai đang cầu xin được giải thoát và trở về Nhà. Không phải tinh cầu hay thế giới nào cũng đều may mắn lớn như thế, để có Minh Sư ở cùng họ. Một số tinh cầu không có; một số thế giới không có; như cõi giới địa ngục không có Minh Sư. Không phải địa ngục nào cũng có. Có thể một, hai địa ngục có, rất hiếm. Và dầu vậy, tất cả chúng sinh dưới địa ngục không nghe được Minh Sư giảng pháp; họ không thể. Họ thậm chí không được phép. Đây mới là vấn đề.
Mà không cần nói về địa ngục – trên Địa Cầu này cũng vậy. Đã bao nhiêu Minh Sư đến rồi đi? Đã bao nhiêu Minh Sư xuống Địa Cầu này và rời đi sau khi thời gian của các Ngài đã hết? Và cũng không có nhiều người trên Địa Cầu này có cơ hội để gặp các Ngài, hoặc để nghe các Ngài [giảng]. Và cho dù họ có cơ hội để gặp các Ngài, hoặc nghe các Ngài [giảng] một, hai lần, không nhất thiết là họ sẽ chấp nhận lời dạy của Minh Sư, làm theo và thực hành. Bởi vậy mà thế giới không bao giờ thoát khỏi đau khổ. Đó là vì sự lựa chọn của chúng ta đã bị ô nhiễm bởi những quyết định thiếu thông minh, bởi những giao thiệp xấu, bởi phẩm chất đời sống thấp kém, bởi ma quỷ, thí dụ vậy, hoặc bởi những thiên thần sa ngã.
Đừng tự trách mình quá nhiều. Tưởng tượng coi, Thượng Đế tạo ra thiên thần, và họ có thể sa ngã. Y đã trở thành quỷ satan, đã trở thành kẻ chống Thượng Đế, kẻ chống Chúa, kẻ chống Phật. Và khi Đức Phật còn tại thế, người anh họ xa của Ngài, là Đề-bà-đạt-đa cũng không chỉ bắt chước Ngài để có được ảnh hưởng, để trở nên nổi tiếng và giàu có, mà thậm chí còn cố tình ám sát Đức Phật nhiều lần, và trong nhiều kiếp. Mỗi khi Đức Phật tái sinh để giúp chúng sinh, Đề-bà-đạt-đa cũng tái sinh như một lực lượng rất xấu để chống lại Đức Phật, làm hại Đức Phật. Để tạo những sự việc, biến cố khiến cho danh tiếng của Đức Phật bị suy giảm, hoặc tính mạng Ngài gặp nguy hiểm, hoặc gặp tình huống nguy kịch và chết một cách tàn nhẫn hoặc ít tàn nhẫn hơn. Nhiều Minh Sư cũng gặp vấn đề này trên Địa Cầu, và dường như còn tồi tệ hơn.
Bởi vì càng nhiều chúng sinh ma quỷ, hay ác quỷ, hay hồn ma xuất hiện – những hồn ma xấu xa, những ma quỷ hung hăng, hung ác – thì con người càng trở nên xấu xa, phẩm chất càng thấp kém, thì họ sẽ càng có nhiều ma quỷ, ác quỷ và ma quỷ hung hăng sống trong cùng thế giới. Và những ma quỷ, hồn ma và ác quỷ này, chúng càng ngày càng ảnh hưởng con người để biến họ ngày càng xấu xa hơn – do đó, càng xa Thượng Đế – và gặp đủ loại đau đớn thống khổ, và thậm chí chính họ trở thành ác quỷ hoặc hồn ma để làm hại bản thân, cũng hại tha nhân nữa, bởi phẩm chất thấp kém mà họ tự biến mình thành như vậy.
Vì vậy làm ơn, bất cứ ai mà quý vị có thể biết, hãy nhẹ nhàng nhắc nhở họ. Hãy bảo họ ăn thuần chay. Ít ra là bớt sát nghiệp, để thân, tâm họ, sẽ mạnh hơn, khoẻ mạnh hơn và được tăng cường hơn để đối phó với những rắc rối về thể chất và tinh thần của chính họ. Bởi vì những vấn đề thể chất đôi khi cũng không tệ bằng các vấn đề về tinh thần và các vấn đề về tâm lý. Đủ loại vấn đề. Tại vì họ không biết cách thoát ra khỏi cạm bẫy của ma vương, của sự xấu xa, và của môi trường xung quanh, của những hoàn cảnh bất lợi và từ trường xấu.
Con người thật đáng thương. Thành ra Thượng Đế luôn gửi chư Thánh, Con Ngài xuống đây giúp chúng ta. Nhưng không phải tất cả chúng ta đều lắng nghe. Hầu hết không lắng nghe. Đó là lý do thế giới tiếp tục như bây giờ, và đôi khi dường như còn tồi tệ hơn. Nên ngày nay chúng ta mới có nhiều thảm họa hơn, nhiều rắc rối hơn, và chiến tranh từ nước này sang nước khác. Chúng ta thậm chí không biết điều gì sẽ xảy ra kế tiếp. Hầu hết chúng ta không biết. Và cho dù chư Thánh Hiền, các nhà ngoại cảm tiếp tục nói với chúng ta: “Nếu muốn tránh thêm rắc rối, hãy làm điều này, làm điều kia. Hãy sống cho đúng đắn. Đừng sát sinh, đừng trộm cắp”, hầu hết con người vẫn không thể lắng nghe và thực hành những nguyên tắc đơn giản đó để giữ thân họ an toàn, khỏe mạnh, bình thường, và là con người thật. Ngược lại, họ tìm đủ mọi cách để phỉ báng Minh Sư hoặc làm hại các Ngài bằng mọi cách có thể. Từ thời xa xưa, đã luôn luôn xảy ra như vậy.
Photo Caption: Làm Bình Yên Không Gian Của Mình!