Khắp nơi, mỗi quốc gia tôi đi, ngay cả quốc gia giàu nhất, tôi cũng thấy có người vô gia cư, và điều đó luôn làm tôi đau lòng. Thế giới của chúng ta không tốt. Không tốt chút nào. Tôi không biết các chính phủ đang làm gì; họ nhắm mắt làm ngơ hay gì đó trước sự đau khổ của con người, của đồng loại và động vật đồng cư. Như vậy không tốt. Điều đó làm tôi đau lòng rất nhiều.
(Kính chào Sư Phụ!) Chào, chào quý vị. (Chào Ngài.) Chỉ hỏi thăm chút thôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Quý vị bình yên vô sự chứ? (Dạ, Sư Phụ! Cảm ơn Sư Phụ.) Tôi nhớ là rất ẩm ướt. Ban đêm không sao chứ? Đủ ấm không? (Dạ ấm, thưa Sư Phụ!) Quý vị thích ngủ trong phòng bật máy điều hòa làm ấm? Hay không? Hay thích villa của mình hơn? (Villa của chúng con tốt ạ. Villa của chúng con.) Được. Tùy quý vị. Nếu villa lạnh, thì cũng có thể sắp xếp ngủ trong văn phòng. Hiểu không? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Có đủ quần áo ấm không? (Dạ, chúng con có đủ.) (Dạ có, Sư Phụ.) Quý vị có ai cảm thấy đặc biệt như khó chịu, như đau nhức đâu đó hay gì không? (Dạ không, thưa Sư Phụ!) Từng người một, có hay không? (Dạ không, thưa Sư Phụ. Dạ không, Sư Phụ! Dạ không, Sư Phụ.)
Tên của anh ấy là gì? Anh có mũ không? Có hữu ích không? Nhức đầu đó? (Không sao ạ. Con ổn ạ.) Lẽ ra nó giúp [bớt] nhức đầu. Bây giờ anh có uống thuốc hay gì đó không? (Con không bị nhức đầu vào lúc này. Cho nên…) Ồ! (không sao ạ.) Chà. Như vậy tốt. Vậy được. (Cảm ơn Ngài.) Được rồi. Nếu người khác bị nhức đầu và anh không dùng thuốc, thì có thể đưa thuốc cho họ. Có lẽ nó giúp. (Dạ. Cảm ơn Ngài.) Có cô gái nào bị vấn đề gì không? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Thật sao? Mỗi cá nhân quý vị, có vấn đề nào không? (Dạ không.) Không à? (Dạ không, thưa Sư Phụ.) Ở đó quý vị vui không? (Dạ vui, thưa Sư Phụ.)
Không khí trong lành, mọi thứ đều tốt. Có điều lạnh và ẩm ướt thôi. Quý vị có dụng cụ nào trong villa để đo xem độ ẩm bao nhiêu không? Biết không, dưới 60 có lẽ ổn, nhưng nếu trên 60, có thể quá ẩm. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Có dụng cụ nào không, [chẳng hạn] có loại đồng hồ mình có thể xem giờ, và cũng có thể đo độ ẩm. Tất cả quý vị có dụng cụ đó không? Các chàng trai, các cô gái? (Dạ không, nhưng chúng con có mấy máy hút ẩm, và chúng bật tắt [tùy độ ẩm] và giúp giữ không khí khô ráo.) Ờ, tốt lắm. Tốt lắm. Giống như tự động. Như quý vị hẹn giờ, phải không? Để nó tự động bật tắt… (Dạ phải.) Mọi người đều có chứ? Hay không? (Dạ có, Sư Phụ. Dạ có.) Có ai không có không? [Ai] mới đến từ rừng rậm đâu đó, có hay không? Ờ, rất lạnh, dĩ nhiên nơi quý vị ở.
Được rồi, tôi chỉ muốn hỏi xem quý vị có ổn không. Biết không, đau nhức hay gì đó, chỉ vì quá ẩm ướt. Quý vị đều có máy hút ẩm trong villa của mình, đúng không? (Dạ có, Sư Phụ. Dạ có, Sư Phụ.) Như vậy tốt. Nếu ai không có, phải đặt mua. Quý vị cần máy đó. Và hỏi sư huynh nào biết kỹ thuật, bất cứ ai có thể, thợ điện, đặt hẹn giờ cho quý vị, để [không khí] luôn khô ráo. (Dạ.) (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bình thường, tường gỗ giữ cho mình khô rồi, nhưng không khí vẫn ẩm. Vì vậy, cũng phải dùng máy hút ẩm. Tưởng tượng nó hút bao nhiêu nước trong không khí. (Dạ.) Có lẽ ít nhất là ba, bốn lít mỗi ngày. (Dạ phải.) Mình uống nước này được không? Không! Tôi nói nghiêm túc đấy. (Nước không ngon lắm. Con nghĩ không uống được, Sư Phụ.) Không à? (Dạ không.)
(Uống không tốt cho sức khỏe.) Không sạch hả? (Không sạch, dạ.) Tại sao? (Bởi vì có rất nhiều thứ trong không khí, và rất nhiều hạt [bụi] đủ thứ.) À, tôi hiểu rồi! Máy hút hết vào bên trong. Chúng ta có đủ nước, chứ nếu mình thiếu nước… Ở một số nơi, tại các quốc gia khác, họ thiếu hụt [nước] quá. Họ có thể lọc nước đó, rồi dùng, ai biết được. Ít nhất để rửa tay, (Dạ phải.) hoặc rửa gì đó hoặc lau sàn nhà. Thật ra, chúng ta rất may mắn. Lúc này, chúng ta vẫn có nhiều nước, và nước sạch. (Dạ, Sư Phụ.) Không cần dùng nước tái chế như nhiều quốc gia khác.
Mỗi ngày tôi đều biết ơn, dù sống ở đâu. Miễn là họ có đủ nước sạch, đó là thứ căn bản. Hàng trăm triệu người không biết đến nước sạch và/hoặc phải dùng nước tái chế. Thế giới của chúng ta không tốt. Không… không tốt chút nào. Mùa đông người ta vẫn ngủ trên đường phố. Ngay cả tôi, mùa đông, ở trong phòng, mà vẫn cảm thấy lạnh. Phải có một tấm mền dày, hoặc đôi khi bật máy sưởi, và còn bật máy hút ẩm đủ thứ, mà vẫn không phải lúc nào cũng cảm thấy dễ chịu. Hoặc có lẽ đó là nghiệp, dĩ nhiên. Nghiệp thế giới. Nếu không, tôi nghĩ chúng ta có rất nhiều phước báu. Quý vị không nghĩ vậy sao? (Dạ có.) Phải, nhiều người vẫn ngủ trên đường phố. Ý nói ngay cả trong các thành phố hàng đầu, như Los Angeles, Washington DC, Luân Đôn. Và gần đây, do dịch COVID, mà một số chính phủ bắt đầu để ý thấy là có một số người bị lạnh ngoài trời. Tôi không biết họ sống sót thế nào.
Khắp nơi, mỗi quốc gia tôi đi, ngay cả quốc gia giàu nhất, tôi cũng thấy có người vô gia cư, và điều đó luôn làm tôi đau lòng. Thế giới của chúng ta không tốt. Không tốt chút nào. Tôi không biết các chính phủ đang làm gì; họ nhắm mắt làm ngơ hay gì đó trước sự đau khổ của con người, của đồng loại và động vật đồng cư. Như vậy không tốt. Điều đó làm tôi đau lòng rất nhiều. Làm tôi đau lòng rất nhiều. Nhưng dù với bao điều đó, tôi vẫn lo lắng cho quý vị. Chỉ là muốn chắc chắn quý vị an ổn. Có quần áo ấm. Đừng tiết kiệm điều đó. (Dạ, Sư Phụ.) (Dạ, cảm ơn Sư Phụ.)
Đừng tiếc tiền mua máy hút ẩm và mua quần áo ấm này kia. Quý vị đều có như chăn điện ấm áp chứ, có hay không? (Không phải tất cả [đều có]. Không ạ.) Quý vị có thể đặt mua. Nó không tốn điện lắm đâu. Có thể chỉ là 90… tối đa 90 oát hoặc cỡ đó? Nhưng tôi biết không [tốn] nhiều lắm. (Dạ.) (Dạ, Sư Phụ.) Nếu quý vị cần, thì cứ mua. Nếu không, mua tấm mền thật dày. Và ít ra, quý vị có miếng làm ấm này, có không? (Dạ có.) Hoặc thứ gì đó, túi đặc biệt mà quý vị đổ nước nóng vô, khoảng 70 độ (C), đổ vào nó. Không phải 100 độ (C), mà 70 độ, và rồi nó giữ cho quý vị ấm. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu lo ngại về điện, ý tôi nói [sợ] nguy hiểm; thì quý vị cứ mua mấy thứ đó. Giống như mấy cái túi tròn mà người ta để đá lạnh vào trong, và đặt lên trán một người khi họ bị sốt hoặc tương tự như thế. (Dạ, Sư Phụ.) Nó tròn. Giống như một cái túi tròn và không lớn lắm. Nếu một túi không đủ lớn, quý vị để ba, bốn túi, khắp xung quanh. Thì quý vị sẽ ấm suốt đêm, rất dễ chịu. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Nếu quý vị lo ngại về điện, nguy hiểm về điện, thì hãy đặt mua mấy thứ này. Tôi không biết giải thích thế nào. Trông như một trái bí ngô, cỡ vừa phải, bí ngô nhỏ. Cỡ lòng bàn tay của một người lớn xòe ra và miệng nó rất nhỏ. Và quý vị đổ nước nóng 70 độ (C) vào. Nước nóng được cả đêm. Và nếu một túi không đủ, thì mua ba, bốn túi. (Dạ, Sư Phụ.) Quý vị phải [giữ] ấm. (Cảm ơn Sư Phụ.) Bởi vì nếu không, về lâu dài quý vị sẽ bị đau nhức. (Dạ, thưa Sư Phụ.)
Chỉ là tôi quan tâm về quý vị bởi vì quý vị đang sống dưới sự chăm sóc của tôi.. Tôi quan tâm. Thế thôi. Được rồi. (Cảm ơn Sư Phụ.) Chờ một chút…. Tôi gọi quý vị lại. (Dạ, Sư Phụ.) (Dạ cảm ơn Sư Phụ.)
(Kính chào Sư Phụ. Kính chào Ngài.) Chào. Chỉ là gần đây tôi bị đau nhức rất nhiều, mặc dù phòng ấm áp và khô, [thế mà] vẫn đau nhức. Tôi nghĩ mùa đông, có lẽ quý vị quá lạnh trong villa đặc biệt của mình hay gì đó. Thành ra tôi mới có buổi hội thảo này. (Dạ, Sư Phụ. Dạ cảm ơn Sư Phụ.) Nhân tiện, không có câu hỏi nào khẩn cấp chứ, phải không? (Chúng con có năm câu hỏi.) Năm hả? (Vâng.) Được, được. Có lẽ chúng ta có thể chỉ làm nó cho xong. Và tôi bị đau nhức, tôi nghĩ vì mùa đông hay gì đó. Và nếu phải đi vài bước, tôi bị đau, đầu gối và cẳng chân này nọ, (Ồ.) và tay nữa. Có lẽ tại tuổi già. Hoặc nghiệp. Nhưng không có gì trọng đại. Tôi thắc mắc không biết quý vị có thoải mái hay không. Sống như bây giờ. (Chúng con ở đây ổn, thưa Sư Phụ. Chúng con rất thoải mái ở đây.) Chắc không? (Dạ ở đây thoải mái, Sư Phụ.) Chắc chắn. Hả? (Dạ, đủ ấm, Sư Phụ. Ấm ạ.) Được rồi. Tốt, tốt. Được rồi. Tôi chỉ muốn hỏi quý vị có thế thôi. Không còn gì khác. Thế giới này làm tôi đau đớn rất nhiều. Bởi vì tôi không thấy nhiều điều đúng. Vẫn còn rất nhiều điều không đúng, cho con người, và dĩ nhiên cho động vật. Điều đó làm tôi đau đớn rất nhiều. Đôi khi tôi không cảm thấy muốn nói về bất cứ gì hết. Đôi khi không cảm thấy muốn ăn, muốn ngủ. Tôi nghĩ: “Thật là quá tệ. Thế giới này thật quá tệ”.