Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Cuộc Đời Giáo Chủ Mahavira: Tiếp Tục Nhịn Ăn Cứu Công Chúa Chandana Phần 4/5

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Tôi vui mừng khi chỉ ở trong hang động nhỏ hoặc là góc nhỏ nào đó, miễn là tôi có nơi nào đó để ở, để tôi có thể làm việc. Bởi vì khi làm việc nhiều, quý vị không bận tâm đến mặc gì hay không mặc gì. Tôi hầu như chỉ ngủ trên ghế sô-pha. Thậm chí không có giường. Nhiều nơi tôi không có giường.

Tôi có nhiều nhà bởi vì, trước kia, tôi cứ đi khắp nơi và mỗi quốc gia tôi mua chỗ này và mua chỗ kia để làm Đạo tràng. Rồi sau đó, chỗ đó trở nên quá nhỏ và rồi tôi cũng không bán được. Cần một thời gian. Trước đây, tôi không có ai bên cạnh để giúp đỡ, nên tôi mua dưới tên của tôi, bây giờ tôi phải đi đến đó để lo liệu, bởi vì một số quốc gia không chấp nhận chỉ có thư ủy quyền hoặc hộ chiếu. Mình phải đích thân đi đến trước công chứng viên hoặc luật sư, này kia kia nọ. Không bao giờ hết rắc rối. Và ngay cả các Đạo tràng tôi cũng phải lo liệu – không phải Đạo tràng này thôi, mấy Đạo tràng khác. V.v. và v.v. Chuyện này sẽ dẫn tới chuyện kia. Không bao giờ một chuyện. Không bao giờ chỉ một việc hoặc một sự kiện hoặc một điều. Và quý vị sẽ nghĩ rằng người tu hành không bận tâm về vật chất. Đúng vậy. Hoàn toàn đúng. Bất kể quý vị thấy gì ở tôi, tôi thật sự không bận tâm. Tôi vui mừng khi chỉ ở trong hang động nhỏ hoặc là góc nhỏ nào đó, miễn là tôi có nơi nào đó để ở, để tôi có thể làm việc. Bởi vì khi làm việc nhiều, quý vị không bận tâm đến mặc gì hay không mặc gì. Tôi hầu như chỉ ngủ trên ghế sô-pha. Thậm chí không có giường. Nhiều nơi tôi không có giường.

Và bây giờ họ nói với tôi: “Bây giờ là thế kỷ thứ 21 rồi, thưa Sư Phụ. Đừng ở trong hang động nữa”. Tôi nói: “Với tôi, cũng như nhau thôi”. Chỉ là họ cứ quấy rầy tôi. Quý vị biết đệ tử có thể làm phiền mình ra sao. Họ cứ kèo nài cho tới khi mình nhượng bộ. Thậm chí còn dọa tôi hang động không tốt cho sức khỏe này kia. Cũng có thể đúng. Điều đó làm tôi sợ một chút. Bởi vì nếu hang động không tự nhiên – nó được làm bằng chất nhân tạo khác nào đó – có thể là, sau một thời gian dài, nó sẽ bị hư hỏng. Cho dù mình không thấy, bụi này nọ sẽ ảnh hưởng sức khỏe của mình. Điều đó làm tôi sợ một chút. Điều đó thuyết phục tôi một chút, bởi vì tôi muốn được khỏe mạnh. Tôi không thích vừa bị bệnh rồi vừa phải làm việc. Khi mình khỏe mạnh và cần làm việc thật nhiều như tôi đang làm thì cũng đã mệt rồi. Nhỡ bị bệnh và làm việc như thế? Thì làm sao đây? Và rồi sẽ làm phiền đệ tử. Họ phải đưa mình đi bác sĩ và bệnh viện, và chăm sóc nếu mình bị bệnh nặng này nọ, làm phiền mọi người. Thật là không tốt khi mình đau ốm và có đệ tử xung quanh. Hoặc là họ giúp mình một cách vụng về và gây thêm rắc rối, hoặc là họ giúp mình nhưng họ muốn điều gì khác, và như vậy còn tệ hơn là không có ai bên cạnh. Nói quý vị biết, rất khó tìm được những người gọi là đệ tử vô điều kiện. Rất khó.

Đây là loại kính gì vậy? Là kính viễn thị hay là gì? (Để đậu xe.) Để lái xe? Nó nhìn hơi cổ điển bình dị. Tôi thích đẹp, bảo quý vị rồi. Nhưng tôi không cần nó. “Tôi thích”, không có nghĩa là cần. Khi ở một mình, tôi thật sự cảm thấy tự do và hạnh phúc. Mình không cần thay quần áo nhiều. Chó không bận tâm tôi trông ra sao vào buổi sáng hoặc bất cứ lúc nào. Tôi chỉ kẹp tóc lên, và rồi muốn mặc gì thì mặc. Thông thường tôi không cần đóng nhiều vai trò cùng một lúc, như lần này. Tôi thấy hơi khó, khó cho tôi. Nếu là Minh Sư Ấn Độ giáo, hay Minh Sư Ấn Độ thì chỉ cần để râu giống ông ấy, vậy là trông đẹp rồi. Bất kể là gì. Không cần thoa son, không gì cả. Trông vẫn đẹp. Râu càng dài, thì càng trông giống Minh Sư và oai phong. Đàn ông thật tuyệt vời. Họ không cần làm bất cứ gì cho bản thân. Phụ nữ cứ luôn chạy theo sau họ, hào hứng theo đuổi đàn ông. Còn phụ nữ thì thoa nhiều son, trang điểm, nào tóc nào móng tay đủ thứ, thế mà đôi khi cũng không tìm được một ông. Như tôi, chẳng hạn. Tấm gương điển hình. Quý vị tưởng vậy. Ngày nay vẫn còn vài ông theo đuổi tôi. Tin nổi không? Mấy người gây rắc rối. Tôi nói với họ: “Không, không! Không vậy nữa. Không chơi trò này nữa. Mệt rồi”.

Chúng ta tiếp tục. Đó là lịch thôi. Bốn giờ rồi. Có muốn đi ăn bây giờ và tuần sau tiếp tục không? (Dạ không.) ‘Không’ nghĩa là gì? Truyện vẫn còn dài mà. Thôi, chúng ta để dành như phim truyền hình dài tập, để tuần sau. Vì hôm nay tôi nói nhiều rồi và cũng nói chậm nữa. Bốn giờ rồi, mọi người phải đi. Về nhà. Để tuần sau. Chỉ thế thôi. Tôi cũng muốn ở lại, nhưng quý vị phải đi bởi vì xe buýt đang chờ, nghiệp chướng yêu dấu của quý vị đang chờ ở nhà. Nghiệp chướng xinh đẹp của quý vị đang chờ, ở đâu đó. Tôi có thể ngồi đây mãi. Họ có thể ngồi đây mãi. Nhưng quý vị, thì không. Đi thôi. Bằng không, họ sẽ nghĩ tôi bắt giữ quý vị, dùng thần thông hay gì đó. Ước chi tôi có, rồi có thể dùng thần thông lên toàn thế giới, và rồi chúng ta sẽ chấm dứt mọi rắc rối. Nhanh chóng. Được rồi.

Tuần sau, tiếp tục truyện. Đó là cách truyền hình hoạt động. Tuần tới, phim truyền hình dài tập. Cho nên, người ta cứ tiếp tục xem. Thú vị hơn. Nó hiệu quả đối với tôi. Bây giờ tôi già rồi; quý vị không cảm thấy thích tôi nữa, nhưng bây giờ truyện rất thú vị. Truyện bắt đầu thú vị hơn. Quý vị không bao giờ biết chuyện gì xảy ra kế tiếp. Vậy, được rồi, gặp quý vị lần tới, nếu tôi đến lần tới. Nếu tuần sau tôi đi ra nữa hay không, tôi không biết. Được rồi. Cảm ơn quý vị.

( Sư Phụ, con xin thưa một chuyện với Ngài? ) Ờ. Anh ta muốn giữ tôi lại, đó có nghĩa là vậy. Ý là vậy. Nói tôi nghe. Nhân tiện, không, trái cây thì tốt. Nhân tiện, lần trước, chỉ cho một số em nhỏ, nhưng trái cây thì tốt. Tất cả thứ này đều là rất nhiều rác. Tất cả loại này đều là rất nhiều rác cho thế giới. Cho nên, những gì quý vị làm tuần trước là đúng; không mua, là đúng. Hôm đó tôi nghĩ trẻ em có lẽ sẽ thích có một ít kẹo (thuần chay) hoặc bánh (thuần chay) từ tôi, [có được] một lần. Có lẽ ở nhà các em không được ăn, có lẽ vậy. Nhưng không sao. Quý vị làm tốt, làm tốt. Đừng mua mấy thứ này nữa. Mặc dù cái này dễ cho tôi tặng hơn. Bởi vì quả táo, nếu tôi ném như vậy, “Ồ, kính của con! Kính của con! Đầu của con, đầu của con! Sư Phụ ơi, đau quá”. Như vầy dễ. (Ồ, hay quá!) Ờ, chia nhau. Nói tôi nghe. Tôi bận với hai tay, không phải với lỗ tai.

( Trong một băng hình về giáo lý của Ngài hôm nay, ) Ờ. ( Ngài có nói về việc nhiều chính phủ hơn nữa nên đưa ra luật bảo vệ động vật, và con chỉ xin chia sẻ một điều từ Iran. Ở Iran, con nghĩ khoảng một tháng trước, hoặc hai tháng… Bây giờ họ chính thức thông qua luật rằng làm hại động vật là một tội ác. ) Tại Iran? ( Vâng. Bây giờ, đó là một tội ác. ) Hay quá! Cảm ơn Allah! Cảm ơn Đại Tiên Tri Mô-ha-mét, Bình an đến với Ngài. Hay quá! ( Và có… Trong vài năm qua, có rất nhiều việc gây hại, nhất là gây hại cho chó, đã diễn ra tại Iran, người ta đã quay phim và tường thuật điều này. Ngay cả trước khi luật này được thông qua, một số thị trưởng địa phương hoặc tỉnh trưởng đã, họ… ) Họ cấm loại [hành động] này. ( Và họ yêu cầu người dân đến nói với họ ai làm điều đó… ) Làm điều hung ác. Ờ. Hay quá! Hay quá! Iran. Hay quá! Cảm ơn Allah! Cảm tạ Allah! Hay quá! Tôi vui lắm. Tôi vui lắm. Tốt lắm. Tin tuyệt vời. Tốt lắm. Đang tiến triển. Sẽ đến. Điều đó sẽ đến sớm thôi. Mọi thứ đang trở nên tốt hơn.

Quý vị đưa mấy thứ này cho người Trung Quốc, và người Âu Lạc (Việt Nam), và người Tây phương, người không phải Á châu. Quý vị có cần không? Một chút. (Dạ có.) Không, không phải cho quý vị. Cho các tu sĩ, cúng dường. Xin lỗi. Lại đây. Đưa lên đây giùm tôi. Ồ, cái đó nhỏ hơn, dễ hơn. Giống hả? (Dạ.) Nó còn lớn hơn. Tôi thấy chỉ có phân nửa. Tưởng nó nhỏ hơn chứ. Cúng dường các tu sĩ. Cúng dường thanh tịnh Pháp thân Tỳ Lô Giá Na Phật, thiên bách ức hóa thân Thích Ca Mâu Ni Phật và Cực Lạc Thế Giới A Di Đà Phật. Đó gọi là nghi thức tế lễ. Chúng tôi làm nghi thức tế lễ, buổi sáng, buổi chiều. Đó là cho người Hoa từ Trung Quốc, và người từ Âu Lạc (Việt Nam). Họ chia sẻ trong nhóm của họ. Đưa cho trưởng nhóm và họ sẽ chia với nhau. Đừng lấy nhiều quá. Mỗi người lấy một chút thôi ha. Lát nữa họ sẽ đến lấy. Nhóm trưởng lên lấy, nhé? Người lãnh đạo lại lấy để chia. Nhé?

Hôm nay, tôi không ăn với quý vị được. Xin lỗi, quý vị ăn một mình nha. Hôm nay, Thiên Đàng bảo tôi đừng ăn với quý vị. Thật ra, lần trước, tôi ăn với những người nào đó, có lẽ đồng tu mới, và có từ trường không tốt lắm, như châm chích tôi, như kim châm. Trong khi tôi ăn ở đó, cảm thấy bị châm chích đây, đó. May là, không phải cả thân thể, chỉ ở đây, ở đó, ở đó, khắp nơi. Chỗ này, chỗ kia. Và lần này, Thiên Đàng cảnh báo tôi đừng ăn với quý vị, vì vậy tôi chỉ không ăn tuần này với quý vị. Có thể tuần sau [ăn] lại.

( Thưa Sư Phụ, ở Ấn Độ, chúng con có một truyền thống, mỗi khi nấu ăn cho mình vào buổi sáng, trước tiên, chúng con cúng dường Thượng Đế ) Ờ. ( và Đạo Sư (GuruJi). ) Ờ. ( Và rồi, bánh chapati đầu tiên được biết là “cỏ Gau” [cho bò], và cái thứ hai cho chó, và cái thứ ba cho quạ. ) Ồ! Quý vị vẫn làm vậy? (Dạ.) Được, tốt lắm. Rất tốt, tiếp tục. Mỗi quốc gia, tôi nghĩ đều có những truyền thống khác nhau họ có truyền thống khác nhau chỉ để cúng dường Thượng Đế hoặc cho chúng sinh vô hình. Tôi nghĩ vậy.

Tuần sau nhá. Cảm ơn quý vị. Quý vị phải về nhà. Người Đài Loan (Formosa) phải về nhà, người Trung Quốc phải đi ăn, người Tây phương phải đi ăn. Tôi không gặp quý vị đủ, nhưng không biết bao nhiêu mới đủ. Chó không gặp tôi đủ; tôi không gặp chính tôi đủ. Thật đó. Thật vậy. Hoặc tôi thiền, tôi không còn thấy tôi nữa, hoặc khi thức giấc, tôi chỉ thấy tài liệu ở trước mũi thôi. Thành ra đôi khi tôi không ăn đúng giờ, và thức ăn bị nguội lạnh và mọi thứ, vì họ mang thức ăn cùng với tài liệu. Tôi không muốn họ phải cứ đi tới đi lui, vì chúng ta ai cũng bận. Đây là việc thêm mà họ làm; họ mang thức ăn cho tôi. Cho nên đôi khi họ mang bữa sáng đến, gần đây chỉ mang cơm chiều. Trước đây, chỉ mang bữa sáng, và sau đó tôi nói bữa sáng thì quá sớm. Họ phải mang lúc bảy giờ, nghĩa là họ phải thức giấc lúc sáu giờ hay khoảng đó. Vì vậy, tôi nói: “Thôi, vậy chỉ mang cơm chiều”. Ý tôi nói bữa trưa, sau bữa trưa, buổi chiều. Rồi, bây giờ, ở đây họ lại mang bữa sáng và bữa chiều; tôi để chung với nhau. Khi có thời gian, tôi mở tất cả hộp ra xem cái nào ngon, tôi lấy một ít. Như vậy cũng rất thú vị. Mình xếp tất cả ra trên bàn và cảm thấy như, chà, hoàng đế hay gì đó. Thật nhiều. Họ để trong hộp và mình chỉ cần bày ra ngoài: một ít cho chó, một ít cho tôi, một ít cho tài liệu. Một ít thức ăn rơi trên tài liệu. Có lẽ tài liệu cũng cảm thấy đói. Được rồi. Tôi thương quý vị, nhưng sẽ rời quý vị. Gặp quý vị lần sau. Hy vọng lần sau, tôi có thể thật sự xuất định. Bởi vì đôi khi vì công việc, tôi phải đi ra. Đôi khi đi ra, nhưng cần rất lâu để tôi tập trung vào công việc, bằng không, không thể tập trung. Có lẽ do tôi lớn tuổi hơn rồi nên vậy. Tạm biệt, các con. Đó có nghĩa là Chào tạm biệt. (Tạm biệt, Sư Phụ.) Tạm biệt, các con. ( Sư Phụ, chúng con thương Ngài vô vàn. Chúng con thương Ngài. ) Tôi nghe rồi. Cảm ơn quý vị. Có gì mới không? Họ cứ nói: “Con thương Ngài. Con thương Ngài”. Tôi nói: “Tôi nghe điều này hoài rồi. Có gì mới không?” Quý vị ở lại được bao lâu nữa? (Ngày mai con về.) Đài Loan (Formosa)? (Dạ thứ Ba họ về. Trung Quốc.) Trung Quốc. Tốt. Tôi cũng nghĩ quý vị đến từ Trung Quốc. (Con đến ở ngắn hạn được không ạ?) Dĩ nhiên, cô có thể đến ở ngắn hạn. Cô có thể đến để đồng hành cùng cô ấy. Được rồi. Quý vị bảo trọng. Tất cả quý vị bảo trọng nhé. Đại lục, tiểu lục, trung lục. (Dạ.) ( Cảm ơn Sư Phụ. ) Không có gì. Tôi chỉ có tình thương thôi, không có gì khác. Không thể cho quý vị bất cứ gì khác. Tình thương là tất cả tôi có. Tình thương là tất cả chúng ta cần.

Xem thêm
Video Mới Nhất
35:22

Tin Đáng Chú Ý

120 Lượt Xem
2024-12-21
120 Lượt Xem
2024-12-21
195 Lượt Xem
38:04

Tin Đáng Chú Ý

154 Lượt Xem
2024-12-20
154 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android