Rồi, hết lần này sang lần khác, Thượng Đế nói với tôi: “Người thế gian phải biết”. Có người nói rằng năm 2005, tôi đã tuyên bố nghỉ việc. Không hề có chuyện đó – tôi không biết họ nghe chuyện đó ở đâu. Và rồi, tôi đã đưa di chúc cho Trần Tâm làm người kế vị – ôi, nếu điều đó xảy ra thì đó sẽ là cơn ác mộng tồi tệ nhất.
“Sau đây là lời bình luận được tìm thấy trên YouTube, mà Sư Phụ gọi là lời nói sai sự thật: Trời, 40 năm rồi mới nói. Trong khi 2005 Ngài thông báo đã hết nhiệm kỳ. Và đã đưa di chúc kế nghiệp. Là Ngài Trần Tâm. Hay Master Ruma. Guruji Ruma Sagarrumagarmatha”.
Tôi đã ráng tìm người kế vị; [nhưng] không thể tìm được. Và cho dù quý vị đạt tới Đẳng cấp Thứ Tư hay Thứ Năm – một số người xuất gia của tôi đã đạt – rồi qua Lực Lượng của tôi, tôi chỉ cử họ đi như một người đại diện và thêm Lực Lượng cho họ ngày hôm đó, cho công việc đó thôi. Họ không có đủ lực lượng để cứu nhiều đệ tử như vậy mà tôi phái họ ra để nói lời hướng dẫn. Người đó chỉ hướng dẫn qua mệnh lệnh của tôi, chứ không phải chính họ là thầy. Họ không thể cùng lúc cứu hàng ngàn người hay thậm chí vài trăm người. Không, họ sẽ chết ngay lập tức. Và rồi họ có thể phải xuống địa ngục vì nghiệp của những người đó. Họ không thể làm được. Nên, tôi chỉ bảo họ đến đó, tạ ơn Thượng Đế, tạ ơn tất cả các vị Minh sư, rồi chỉ hướng dẫn bằng miệng cho người ta biết cách ngồi và tập trung ở đâu. Vậy thôi. Nhưng Lực Lượng NỘI TẠI không đến từ họ, mà là từ Thượng Đế qua sự kết nối độc nhất với vị Minh Sư. Họ không thể giữ tất cả Lực Lượng này, họ không được tạo ra cho điều đó! Nhưng tôi không thể nói rằng những người xuất gia Đẳng cấp Thứ Tư hay Thứ Năm của tôi có đủ lực lượng để cứu rất nhiều chúng sinh bất kỳ lúc nào trong buổi Tâm Ấn. Họ biết điều đó và họ đều rất khiêm nhường. Chuyện là vậy đó.
Nhưng Trần Tâm này, quý vị có thể thấy chắc chắn là ác quỷ. Không ai có thể nói dối như vậy. Hắn muốn từ bỏ thân phận xuất gia vì bệnh di truyền, rồi không lâu sau, hắn đến với một người phụ nữ và con trai của chính họ. Rồi trong khi hắn phủ nhận mối liên hệ với tôi, và tự tuyên bố mình là thầy, người kế vị và đủ thứ, hắn lại lén đưa con trai vô Tây Hồ, Đài Loan (Formosa) để thọ Tâm Ấn! Đội ngũ của tôi hơi lo lắng, nhưng chỉ nói cho tôi biết sau đó! Rằng tôi đã trao cho hắn địa vị kế nhiệm, ôi, ngay cả trong cơn ác mộng cũng không có [chuyện đó]. Cho nên bây giờ Thượng Đế bảo tôi nói cho quý vị biết. Tôi mong rằng mọi người sẽ không bị hắn lừa gạt và làm hại nữa. Tôi không trách quý vị; mà chỉ trách nghiệp của cả thế gian và Thời Mạt Pháp rất hỗn loạn và rất phiền phức, rất thảm khốc, nguy hiểm, và thậm chí mất mạng. Nó làm mù quáng và giảm sút khả năng phán đoán tốt hơn của con người; họ dễ bị gạt trước thế lực tà ác lừa dối! Chỉ có thể hy vọng Thượng Đế Gia trì họ, giải thoát họ khỏi cạm bẫy tàn bạo của bọn ác quỷ.
Chúng tôi, những vị Bảo Vệ Thiên Đàng và bản thân tôi, đang làm việc ngày đêm để thực sự cố gắng cứu con người, cứu tất cả quý vị. Và bây giờ tôi cũng được lệnh phải nói với quý vị rằng tôi là Phật Di Lặc, còn được biết là Đấng Cứu Thế, (Chúa) Giê-su Ki-tô tái lâm, tôi chỉ hy vọng rằng quý vị vẫn để tôi sống. Lý do tôi không nói cho quý vị biết suốt mấy chục năm qua là vì tôi chỉ muốn được biết đến như một vị Minh Sư; một Minh Sư giản dị; vậy dễ làm việc giữa mọi người hơn, nhớ đến Chúa Giê-su đã chết như thế nào, bao nhiêu vị Minh Sư, chư Thánh, những Đệ tử của các Ngài đã tử vì đạo!... Tôi chỉ muốn ít bị đe dọa hơn; trong giai đoạn này, phải hết sức thận trọng. Tôi cũng muốn đời sống quý vị đỡ nguy hiểm hơn. Tuy nhiên, ở một số đất nước bị hạn chế, hoặc ngay cả những nước ít bị hạn chế hơn, nghiệp thế gian cũng có thể gây trở ngại cho công việc và sự an toàn của tôi. Một số đệ tử của tôi cũng gặp phải một số tình cảnh tương tự! Tôi đã gặp quá nhiều rắc rối, quá nhiều nguy hiểm.
Nhân tiện nói, ngay cả hôm nay, khi tôi hỏi Ngài: “Tại sao con phải làm tất cả điều này? Con không biết mình có an toàn không khi nói ra điều này, về Trần Tâm hay bất kỳ ai khác”. Thì Thượng Đế nói: “Xin lỗi”. Thượng Đế nói lời xin lỗi với tôi! “Xin lỗi là Con phải chịu đựng quá nhiều!” Ôi Trời ơi, tôi gần như ngã gục khi nghe điều đó. Tôi thậm chí không thể khóc. Nhưng tôi khiêm cung cảm tạ Thượng Đế vì đã nói một điều tuyệt vời như vậy. Đó thật sự là niềm an ủi lớn lao đối với tôi. Một niềm an ủi lớn lao mà không gì khác trên thế gian có thể mang lại cho tôi, Ân Điển và An Ủi như vậy. Ôi, Thượng Đế ơi, cảm tạ Ngài rất nhiều vì đã yêu thương con nhiều như vậy, vì đã tử tế với con nhiều như vậy và nói điều tuyệt vời như vậy với con. Mặc dù con… dù con cảm thấy mình không xứng đáng lắm. Con chưa bao giờ cảm thấy mình làm đủ. Mà chỉ biết cố gắng hết sức mình. Cảm tạ Thượng Đế vì đã nói lời như vậy. Lạy Thượng Đế, con chưa bao giờ nghĩ con sẽ nghe được những lời như vậy từ Ngài. Ôi, xin Ngài hiểu rằng con người không mạnh mẽ thế đâu. Con cũng không mạnh mẽ. Con chỉ đang cố gắng hết sức mình.
Con người làm sai vì họ cũng không mạnh mẽ và họ bị ảnh hưởng bởi tất cả những ác quỷ này. Vì vậy, xin Thượng Đế tha thứ, xin Ngài tha thứ, tha thứ và tha thứ. Xin hãy cho thêm thời gian. Lạy Thượng Đế, xin đừng tiêu diệt Địa Cầu. Con thực sự cũng thương Địa Cầu này. Con chỉ ước mình có thể đi đến một nơi nào đó rộng lớn và hoang dã, để có thời gian và không gian cho người-thân-chim và -chó của con, nhưng họ cứ lần lượt ra đi mà không có con [bên họ]. Nhưng không sao, lạy Thượng Đế, Ngài biết Ngài đang làm gì, và Ngài biết nơi nào tốt cho con. Ngài biết Ngài nên cho con điều gì. Con cảm tạ Ngài bằng mọi cách vì mọi điều – tốt, xấu hay trung tính – bất cứ gì Ngài an bài, tất cả đều hoàn mỹ. Có điều, nếu Ngài có thể tha thứ cho con người, thì xin hãy làm điều gì đó để đánh thức họ. Hoặc hãy mang con đi, lấy hết công đức của con, bất cứ gì, để tha thứ cho tất cả loài người và mọi chúng sinh trên Địa Cầu.
Xin Ngài, vì mỗi lần con phải làm việc cho Truyền Hình Vô Thượng Sư, con phải nhìn thấy họ đau khổ thế nào, những nạn nhân trên đường phố, thậm chí do tai nạn giao thông hoặc bất kỳ người khùng điên nào. Ngay cả trẻ em bây giờ cũng bị giết như trong trò chơi. Biết bao điều bọn quỷ dữ đã làm để khiến con người quên Ngài, để khiến con người quên sự thiện lành và Bản Lai Diện Mục của họ. Con tin rằng tất cả con người đều tốt, lạy Thượng Đế. Họ đều tốt. Bên trong họ rất tốt. Họ chỉ đang bị làm mờ mắt, bị đần độn, bị lừa gạt bởi lực của ma vương, vốn đang thống trị thế giới này và hủy hoại họ. Thế thôi. Xin, xin Ngài hãy tha thứ và làm điều gì đó để dạy dỗ họ. Nếu con không có đủ… Tất cả là lỗi tại con vì con không đủ khả năng để thuyết phục họ, Lạy Thượng Đế.
Hãy nhìn con, trên thế gian này con chỉ đang ở trong phàm thân một phụ nữ nhỏ bé, mong manh. Con đến từ một đất nước vừa mới phục hồi sau chiến tranh. Con là ai mà thậm chí thuyết phục họ? Tại vì con người, họ mong đợi… Tất cả mọi người trên thế giới này, con nghĩ họ có kỳ vọng khác nhau về Minh Sư sẽ trông như thế nào. Mỗi người [kỳ vọng] khác nhau. Ngay cả Đức Phật, Ngài đã nhập Niết Bàn, và nhiều quốc gia tôn kính Ngài. Nhưng họ làm tượng của Ngài hoàn toàn khác nhau. Ở Thái Lan, một số người làm Ngài đội một chiếc mũ nhọn. Và ở Trung Quốc, họ làm Ngài trông giống người Trung Quốc. Ở Âu Lạc (Việt Nam), họ làm Ngài giống như người Âu Lạc (Việt Nam). Ở Nhật Bản, họ làm tượng Phật giống người Nhật.
Vì thế con không thể là tất cả điều đó. Nhất là khi con vẫn còn sống. Con không thể tự điêu khắc mình trông giống như cách mỗi người họ muốn. Chỉ khi họ được kết nối với Lực Lượng Minh Sư mà Ngài chứa đựng bên trong con, thì họ mới có thể nhìn thấy khác theo mong muốn của họ. Bởi vì có người không biết con, nhưng nếu họ tin con hoặc có duyên với con trong kiếp trước thì Lực Lượng Minh Sư trong con sẽ khiến con trông giống như người họ muốn thấy – có thể trông giống Quán Âm Bồ Tát, hoặc giống Phật Thích Ca Mâu Ni, hoặc giống Phật A Di Đà, hoặc ngay cả giống các thiên thần của tôn giáo phương Tây, hoặc thậm chí giống Chúa Giê-su.
Nhưng chỉ những đệ tử của con mới biết con thực sự là ai – họ có thể chứng minh điều đó, họ có cách để chứng minh điều đó và chúng con câu thông với nhau cách khác. Nhưng đối với đại đa số người ngoài, Lực Lượng Minh Sư phải làm cho con người này của con giống như người mà họ thích. Nên, họ sẽ không bao giờ biết chính con là người đã đến giúp họ trong hoàn cảnh tuyệt vọng. Và dù sao, hầu hết họ đều không thấy con, cho dù con giúp tất cả mọi người. Họ không thể thấy – một số họ. Một số có thể thấy; ngạc nhiên. Chẳng hạn một số người nhà đệ tử của con – một số chưa thọ Tâm Ấn và không tin con hay bất cứ gì hết, nhưng họ đã nhìn thấy cái gọi là “con”, hóa thân Ánh Sáng đến nhà họ vào lúc họ cần, và họ kể lại với những người gọi là đệ tử của con. Cho nên những người gọi là đệ tử của con không thấy hóa thân của cái gọi là con, vị Minh Sư, đến nhà họ để giúp họ khi họ cần, nhưng những người không phải đệ tử tình cờ ở trong nhà đó đã nhìn thấy. Và đôi khi trẻ em nhìn thấy, nhưng người lớn thì không – không thấy gì hết. Như vậy đó.
Và bất cứ điều gì Ngài an bài, lạy Thượng Đế, tất cả đều là sự an bài của Ngài. Ý con là, làm sao con có thể thuyết phục được những người đã bị Ma lực lừa dối rồi? Và những người đã dấn sâu vào sự tin chắc của chính họ, vào tín ngưỡng của riêng họ rằng tôn giáo như vầy như vầy là tốt, và những linh mục hay nhà sư như vầy như vầy là đáng tin cậy. Vì vậy, thậm chí trong nhiều trường hợp, tự làm hại chính họ, hoặc bị hại bởi những kẻ mà họ tin tưởng, vì chúng giả mạo đại diện Ngài!
Họ đã sinh ra với tư tưởng như vậy, nên không thể thay đổi mau lẹ và dễ dàng được. Con không trách họ, lạy Thượng Đế. Con chỉ tiếc là mình không có đủ cách và phương tiện để giúp họ. Con có thể âm thầm giúp họ một chút, nhưng họ không thể tự giúp mình, để được khai ngộ và để biết đến Ngài, Thượng Đế Toàn Năng, và để thấy tất cả những thế giới đẹp đẽ mà Ngài đã tạo ra cho họ. Và họ sẽ rất hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc trong kiếp này rồi.
Con chỉ đang cố gắng hết sức với tất cả những gì con có thể làm, cũng với Truyền Hình Vô Thượng Sư, để có lẽ nó sẽ đánh thức được ai đó, một số con cái của Ngài ở nơi nào đó, hoặc giúp họ đôi chút trong lúc họ khẩn thiết cần. Nhất là trong thời kỳ Cuối này!
Photo Caption: Luôn Luôn Có Thể Tái Tạo Chính Mình!