Có một cách khác để chúng ta có thể đổi mới thế giới mà không có quá nhiều chết chóc và hủy diệt. Tuy nhiên, cần rất nhiều, rất nhiều nỗ lực. Là như thế này: Số 1, trước tiên, vị Minh Sư – Minh Sư nào muốn làm việc này – phải chết. Nhưng nếu vị Minh Sư này lực lượng đủ mạnh, thì sau một thời gian ngắn Ngài có thể phục sinh và gần giống như được sinh ra trở lại, tái sinh. Và sau đó, Ngài có thể sử dụng lực lượng mạnh mẽ hơn để thay đổi thế giới. Nhưng, không phải như thế. Chúng ta phải tính đến nghiệp của Địa Cầu này, khổng lồ, khổng lồ, khổng lồ, vô tận.
Chào tất cả quý vị, những người con đẹp đẽ, yêu thương nhất của Thượng Đế. Cầu nguyện Đấng Toàn Năng Ban phước cho quý vị! Bài nói chuyện này, tôi thấy khó hơn hầu hết các bài nói chuyện khác mà tôi đã nói trước đây. Không biết tại sao. Tôi chưa có thời gian để tìm hiểu. Chỉ hy vọng là tôi có thể nói xong hết, mặc dù tôi đã chuẩn bị rồi, nghiên cứu thêm về Vũ trụ bí ẩn. Phải mất một thời gian, nhưng dù vậy, cho đến phút cuối cùng, cũng vẫn rất khó để sắp đặt thành một bài nói mạch lạc. Tôi đã cầu nguyện và cố gắng, vẫn còn cố gắng. Tôi đã thu âm nhiều lần, nhưng chỉ được một chút, rồi không thể nói tiếp. Rồi tôi xóa đi. Có lẽ vì tôi ngần ngại tiết lộ điều này trước đây, trong một thời gian. Và tôi phải [thu âm] lại nữa, hết lần này đến lần khác. Hy vọng lần này thành công.
Rồi, còn nhớ trước đây chúng ta có nói về việc biến thế giới này thành địa đàng? Và tôi đã nói rằng điều đó hầu như không thể thực hiện được bởi vì không có Minh Sư nào có thể làm được điều đó. Nhưng mới gần đây, tôi nhớ ra rằng có một cách mà chúng ta có thể hồi sinh thế giới này. Ý tôi là đổi mới hoặc hồi sinh – nghĩa là làm cho nó khác với tình trạng hiện tại – và mình có thể cứu thế giới. Nhưng có một điều kiện khó khăn. Tôi sẽ nói với quý vị vào phút cuối. Nếu điều kiện đó được hoàn thành... mà thật ra không phải làm gì nhiều, nó khó chỉ vì con người con người không muốn thay đổi, thế thôi, với yêu cầu rất ít: là phải ăn thuần chay.
Được, rồi. Có một cách để hồi sinh thế giới, nhưng không đơn giản như quý vị tưởng tượng; như: “Sư Phụ có đại Lực Lượng, chỉ cần vẫy tay hoặc nói ‘hu-la-hấp’ – một câu thần chú nào đó – thế là xong”. Không phải như thế. Tuy nhiên, có thể thực hiện được. Là như thế này: Có hai cách để đổi mới thế giới này. Cách thứ nhất hầu hết chúng ta đều biết: là thế giới sẽ bị hủy diệt. Ý tôi là dân số thế giới hầu như sẽ bị hủy diệt hoàn toàn. Có lẽ còn lại rất ít, như 5% dân số hoặc thậm chí ít hơn. Sau đó, họ sẽ bắt đầu lại từ đầu, giống như Thời kỳ Đồ Đá hoặc Thời kỳ xa xưa.
Nhưng có một cách khác để chúng ta có thể đổi mới thế giới mà không có quá nhiều chết chóc và hủy diệt. Tuy nhiên, cần rất nhiều, rất nhiều nỗ lực. Tôi sẽ chỉ nói với quý vị nhiều nhất có thể và nhiều nhất mà quý vị có thể hiểu được. Là như thế này: Số 1, trước tiên, vị Minh Sư – Minh Sư nào muốn làm việc này – phải chết. Nhưng nếu vị Minh Sư này lực lượng đủ mạnh, thì sau một thời gian ngắn Ngài có thể phục sinh và gần giống như được sinh ra trở lại, tái sinh. Và sau đó, Ngài có thể sử dụng lực lượng mạnh mẽ hơn để thay đổi thế giới. Nhưng, không phải như thế. Chúng ta phải tính đến nghiệp của Địa Cầu này, khổng lồ, khổng lồ, khổng lồ, vô tận.
Ôi Trời ơi, quý vị không bao giờ có thể tưởng tượng được nghiệp khổng lồ đến mức nào, vốn được tích lũy từ rất lâu, vô cùng lâu mà chúng ta thậm chí không nhớ là từ bao giờ. Thấy không, đó là lý do thỉnh thoảng chúng ta có đại dịch, hoặc dịch bệnh, chiến tranh, nạn đói, thiên tai hoặc thảm hoạ do con người gây ra – để làm giảm dân số trên Địa Cầu. Để con người chết, đau khổ, bị thương tật hoặc tàn phế. Rất nhiều thứ xảy ra cho rất nhiều người, và dĩ nhiên kể cả tử vong nữa. Và rồi nghiệp chướng thế gian sẽ bớt đi một chút, nên chúng ta tiếp tục tồn tại và sống tiếp. Nhưng rồi chúng ta lại tiếp tục tạo nghiệp tương tự hết lần này đến lần khác. Và rồi nghiệp sẽ chồng chất cho đến lúc nào đó sẽ bùng phát thành thiên tai, bệnh tật, đại dịch, chiến tranh, nạn đói, v.v. Như có thể thấy ngày nay, nó rất cấp bách và tuyệt vọng. Cho nên, có vẻ như thế giới sắp kết thúc – và đúng vậy.
Chúng ta thấy bao nhiêu người có khả năng tiên tri có khả năng nhìn thấy trước về tương lai, như Nostradamus, hay Baba Vanga, và nhiều người khác mà chúng ta đã cố gắng nghiên cứu, thu thập và rồi chiếu lên Truyền Hình Vô Thượng Sư. Và quý vị sẽ hỏi tôi tại sao họ cứ tiên đoán rằng thế giới sẽ kết thúc, như sắp xảy ra vào thời họ, nhưng rồi đến giờ vẫn chưa kết thúc. Nó sẽ kết thúc khi đúng thời điểm.
Đó là vì những người có khả năng tiên tri này đã nhìn thấy này kia khi họ câu thông với Thiên Đàng Cao hơn. Thời gian trên Thiên Đàng và thời gian trên Địa Cầu khác nhau. Một giây, một phút ở trên đó có thể là một trăm năm trên Địa Cầu chúng ta. Vì vậy, đừng nói rằng họ tiên đoán không chính xác – họ đã tiên đoán đúng. Chỉ có điều chúng ta phải tạ ơn Ân Điển của Thượng Đế Toàn Năng; Minh Sư Tối Thượng, Từ Bi; và tất cả chư Thánh Hiền từ bi đã ban Công đức và Phước lành bao la để duy trì thế giới chúng ta cho đến ngày nay. Nếu không thì chúng ta đã tiêu tùng rồi. Sẽ không còn lại gì. Thay vì vậy, mức độ tàn phá thấp hơn và số tử vong của con người cũng như người-thân-động vật cũng ít hơn, và những tàn phá khác cũng ít hơn. Quý vị có thể thấy rất rõ; chúng tôi cố gắng trình chiếu trên Truyền Hình Vô Thượng Sư. Hãy xem bản tin, rồi quý vị sẽ biết nó có nghĩa gì.
Tạ ơn Thượng Đế Toàn Năng đã giúp tôi nhớ lại phương pháp này để cứu thế giới. Phương pháp này bao gồm cái chết của vị Minh Sư – hoặc là chết luôn, nếu thất bại; hoặc chết tạm thời, trong thời gian ngắn, rồi vị Minh Sư phục sinh. Sau khi Minh Sư phục sinh thì Minh Sư sẽ có thêm lực lượng. Và rồi, bởi vì cái chết của Minh Sư sẽ bằng cách nào đó xóa đi một số nghiệp chướng, rồi Ngài có thể phục sinh và có nhiều lực lượng hơn để tiếp tục cách này, phương pháp này để cứu nhân loại và Địa Cầu. Nói thì dễ – [nhưng] làm không dễ, không dễ hoàn thành.
Được rồi, tôi sẽ nói ngắn gọn và đơn giản. Sở dĩ tất cả các Minh Sư xuống trần mà không thể phục sinh hoặc cứu thế giới là vì đó chưa phải là “thời điểm cuối cùng” – không như lần này. Và đồng thời, khi Minh Sư xuống trần, các Ngài phải gánh nghiệp của thế giới. Nghiệp vô cùng nặng. Đức Phật nói nó có thể che lấp cả bầu trời, và quý vị biết bầu trời rộng lớn đến nhường nào. Cho nên, hầu hết khi Minh Sư vãng sinh, nghiệp thế gian sẽ tan biến, bởi vì các Ngài hấp thụ nghiệp vào phàm thân các Ngài trong khi các Ngài còn tại thế để thăng hoa nhân loại.
Cho nên khi Minh Sư vãng sinh, thì nghiệp đó sẽ không tồn tại với vị Minh Sư nữa, vì Minh Sư không còn thân thể, tâm trí, não bộ để giữ nghiệp của thế giới nữa. Và khi Minh Sư vãng sinh, nghĩa là nghiệp cũng được hóa giải. Và nếu Minh Sư phục sinh, sống lại, thì, lúc đó, nghiệp chướng chưa chồng chất lại, nên Minh Sư có thể phục sinh và câu thông lại với Thượng Đế Toàn Năng, với Minh Sư Tối Thượng, để bổ sung lại toàn bộ Lực Lượng Minh Sư. Và rồi, vị Minh Sư đó có thể sử dụng Lực Lượng để đổi mới thế giới.
Tôi nói với quý vị rồi, bài nói chuyện này hết sức khó khăn. Rất khó để nói, dù tôi đã biết hết rồi, nhưng không biết sao vẫn khó diễn đạt. Không phải là một chủ đề dễ dàng. Hãy ráng hiểu nhé. Nhưng không chỉ một mình Minh Sư thôi. Minh Sư phải làm việc với hệ thống nghiệp quả và phải làm việc đó trong bí mật. Ngay cả Giáo chủ Nghiệp Quả cũng không thể biết được – không thể biết rằng nghiệp của thế giới sẽ được mang đi. Tôi sẽ nói ngắn gọn.
Sau khi nghiệp được lấy đi, nghiệp sẽ được khóa lại trong một cái sân. Không biết gọi nơi đó là gì. Nó không phải là một tinh cầu. Không phải là sân như kiểu sân sau hay sân trước của quý vị, nhưng nơi này được gọi là “sân”. Không phải gọi là tinh cầu. Và cái sân đó lớn hơn Địa Cầu này hàng ức tỷ, ức tỷ, ức tỷ lần. Và nó cách thế giới này hàng ức tỷ, ức tỷ, ức tỷ năm ánh sáng. Và cái sân đó không có cây cối hay bất cứ gì tương tự như sân sau của chúng ta. Nó bằng phẳng. Nó không tròn như Địa Cầu này. Quý vị có thể gọi là “sân cát” nếu muốn, nhưng nó lớn hơn Địa Cầu này hàng ức tỷ, ức tỷ, ức tỷ lần. Và cái sân đó, nếu quý vị có thể nhìn thấy, thì nó được bao phủ bởi cát. Nó trông giống như cát và có màu như ngọc trai. Không có gì khác trên đó. Sân đó cách rất xa các tinh cầu và thiên hà khác, có thể được khóa vĩnh viễn. Tối thiểu vào lúc này. Và không ai có thể mở được. Thực ra, để trích dẫn chính xác từng từ của Vị Vua, Vua Nghiệp Quả: “Không ai có thể mở khóa”. Đó không phải là lời của tôi. Chìa khóa để mở, tôi sẽ không nói quý vị biết ai giữ chìa khóa hoặc nó ở đâu. Cho dù quý vị có giết vị giữ chìa khóa đi nữa, thì cũng không được gì. Cho nên, tôi không sợ điều đó. Có điều không được phép nói ra thôi.
Sau khi nghiệp chướng đã được lấy đi và lưu giữ trong sân đó, thì thế giới tạm thời được tự do – cho đến khi mọi việc ổn định hơn và hội đủ điều kiện, điều kiện mà tôi đã nói với quý vị lúc nãy. Hiện tại, nó vẫn chưa đạt được tiêu chuẩn đó, nhưng ít ra chúng ta có một niềm hy vọng lớn lao cho tương lai.