Điều răn đầu tiên, quan trọng nhất của mọi tôn giáo là: “Chớ sát sinh. Hãy đối xử với người khác như cách mình muốn được đối xử”. Nếu không muốn bị giết như người-thân-động vật trong lò mổ, nếu không muốn bị xiềng xích, bị tra tấn, bị hành hạ, suốt đời cho đến chết trong đau đớn như thế, thì quý vị hãy tưởng tượng người-thân-động vật – họ cũng không muốn như thế. Mọi sinh vật đều muốn sống cho đến khi Thượng Đế gọi họ về Nhà. Vì vậy, làm ơn, làm ơn hãy Ăn Thuần Chay, Tạo Hòa Bình. Đối xử với chúng sinh khác như cách mình muốn được đối xử. Điều đó rất đơn giản. Ăn Thuần Chay, Tạo Hòa Bình.
Họ (ma quỷ hung hăng) đã hoàn toàn thay đổi. Họ không còn hung hăng như trước nữa. Trước đây có nhiều sự hung hăng hơn, họ tìm cách nói với tôi đủ loại tin giả, lừa dối tôi, và đủ thứ chuyện, rồi gây rắc rối cho tôi rất nhiều. Cho nên tôi dặn dò những Vị Bảo Hộ chặn tin nhắn và cuộc nói chuyện của họ với tôi, từ nhiều tháng rồi. Nhưng bằng cách nào đó, lần này, quỷ vương đã tiếp cận được với [tôi], trong khi tôi đang cố gắng liên lạc với Hộ pháp Thiên Đàng cao đẳng hơn. Bây giờ mọi thứ bỗng nhiên thay đổi. Tôi thực sự hy vọng rằng đây là dấu hiệu của hòa bình thực sự, hòa bình sẽ sớm đến và hòa bình sẽ trường tồn mãi mãi. Và con người sẽ có thêm thời gian để sám hối, để cầu xin Thượng Đế tha thứ và xin những chúng sinh khác mà họ đã làm hại và làm tổn thương theo bất kỳ cách nào – trong chiến tranh hay trong lò mổ hàng ngày chỉ để ăn, trong khi chúng ta có rất nhiều thức ăn trên Địa Cầu.
Thượng Đế ban cho chúng ta quá nhiều, quá nhiều, quá nhiều. Bất cứ gì mình ăn sẽ có đầy đủ dinh dưỡng nếu chúng ta cầu nguyện Thượng Đế gia trì thức ăn của mình. Nhưng không sao, chúng ta có thể ăn no nê với đủ loại mùi vị từ vương quốc rau củ quả. Chúng ta không cần phải giết những sinh vật đang sống, cựa quậy, hít thở, như người-thân-động vật chỉ để thỏa mãn khẩu vị của mình. Lối ăn thuần chay đã thực sự ngon rồi. Ngày nào tôi ăn cũng thấy rất thích và tôi tự hỏi tại sao không ai thích lối dinh dưỡng này. Ý tôi là những người vẫn chưa tin vào thuần chay.
Gần đây, ý tôi là kể từ lần trước nói chuyện với quý vị, lòng tôi thực sự cảm thấy không thoải mái chút nào, và tôi nghĩ chắc sẽ không bao giờ muốn nói chuyện với ai nữa. Tôi nghĩ thế giới này bị lực phủ định mê hoặc đến nỗi quá bất lực khiến tôi không có đủ cơ hội để cứu họ hoặc nói lý lẽ vào tai họ, vào tâm họ. Nên tôi im lặng suốt mấy tháng nay và không nói chuyện với quý vị. Nhưng những người làm việc trực tiếp với tôi, hoặc gần như trực tiếp, đều biết rằng tôi vẫn còn làm việc cho thế giới. Tôi làm việc sát cánh với quý vị luôn luôn; bằng cách gửi bản tin, hướng dẫn quý vị về những chương trình cần thực hiện, sửa lỗi của tất cả các chương trình, hoặc phê duyệt điều này, điều kia. Và ngay cả những lá thư, như thư trao giải v.v., tôi cũng phải lo liệu, và công việc kinh doanh, tôi cũng phải chăm lo để chúng tôi có thể tiếp tục hỗ trợ Truyền Hình Vô Thượng Sư, để cố gắng hết sức nhắc nhở mọi người hãy trở nên giống như Thượng Đế, phải có lòng từ bi như con cái của Thượng Đế, và phải nhớ Thượng Đế – không phải lúc nào cũng chìm đắm trong tiện nghi vật chất, vì những thứ này không trường tồn. Nếu chúng ta không sống theo Điều Răn và Ý Muốn của Thượng Đế, thì không có gì trường tồn, kể cả toàn thể Địa Cầu này. Tôi vẫn còn hy vọng cứu Địa Cầu. Tôi vẫn còn hy vọng cứu được loài người và người-thân-động vật để chúng ta có thể chung sống trong bình an với muôn loài mà Thượng Đế đã tạo ra cho mình.
Tôi làm việc với quý vị luôn luôn, mỗi ngày. Không có kỳ nghỉ nào. Không có ngày nghỉ. Và rất thường xuyên đêm nào tôi cũng trằn trọc không ngủ được vì cảm nhận nỗi đau của Địa Cầu, của tất cả chúng sinh sống trên đó, và cảm nhận cơn thịnh nộ của Thiên Đàng, của Thượng Đế. Bởi vì Thượng Đế và các cõi Thiên Đàng cảm nhận được nỗi đau của chúng sinh trên Địa Cầu, [nỗi đau] của con người, của người-thân-động vật và của các loài khác, kể cả những cây cối lớn và thực vật. Họ sẵn sàng chết vì chúng ta, nếu cần thiết. Nhưng điều chúng ta làm – giết họ, lấy mạng sống của họ một cách đau đớn – vốn không cần thiết. Không bao giờ là cần thiết để giết bất cứ loài nào.
Điều răn đầu tiên, quan trọng nhất của mọi tôn giáo là: “Chớ sát sinh. Hãy đối xử với người khác như cách mình muốn được đối xử”. Nếu không muốn bị giết như người-thân-động vật trong lò mổ, nếu không muốn bị xiềng xích, bị tra tấn, bị hành hạ, suốt đời cho đến chết trong đau đớn như thế, thì quý vị hãy tưởng tượng người-thân-động vật – họ cũng không muốn như thế. Mọi sinh vật đều muốn sống cho đến khi Thượng Đế gọi họ về Nhà. Vì vậy, làm ơn, làm ơn hãy Ăn Thuần Chay, Tạo Hòa Bình. Đối xử với chúng sinh khác như cách mình muốn được đối xử. Điều đó rất đơn giản. Ăn Thuần Chay, Tạo Hòa Bình. Rồi mọi thứ khác sẽ diễn ra suôn sẻ, bình an, quý vị sẽ sống lâu hơn, rồi tình thương và hòa bình sẽ ngự trị trên thế giới của chúng ta, không đau khổ, không chiến tranh, không buồn phiền.
Tôi đã nói những điều này mấy chục năm nay rồi, nhưng không phải ai cũng lắng nghe tôi hoặc lắng nghe những vị thầy thông thái khác hoặc những bạn hữu thông thái khác, nhưng chúng ta vẫn tiếp tục duy trì Truyền Hình Vô Thượng Sư, cho dù chúng ta phải làm việc ngày đêm vì nó. Tôi cũng vậy. Quý vị biết điều đó. Mỗi ngày, chúng ta trao đổi công việc và tham vấn về tất cả các chương trình. Tôi phải kiểm tra tất cả chương trình trước khi phát sóng, và tôi cũng phải viết nhiều thứ khác để kết hợp vào các chương trình. Và quý vị, tất cả quý vị, làm việc rất chăm chỉ. Tôi thực sự cảm kích và thương quý vị rất nhiều vì điều đó. Tất cả quý vị, các thành viên đội ngũ, xin Thượng Đế gia trì quý vị, gia trì quý vị, gia trì quý vị, thương quý vị, thương quý vị, thương quý vị và bảo vệ quý vị, bảo vệ quý vị, bảo vệ quý vị ở bất cứ nơi đâu bởi vì công việc của quý vị rất quan trọng, rất quan trọng.
Đôi khi có người, anh chị em đồng tu của quý vị, hoặc thậm chí là người ngoài, đã viết cho tôi lời tâm tình, hoặc viết thư hoặc trong suy nghĩ của họ, cảm ơn Truyền Hình Vô Thượng Sư đã hướng dẫn họ và mang họ trở lại tự tánh-giống-Thượng Đế của họ – rằng họ đã chuyển sang thuần chay, trở thành một người ủng hộ hòa bình, trở thành nhà hoạt động cho người-thân-động vật v.v... Ôi, lòng tôi reo lên vui sướng, bằng không thì suốt ngày suốt đêm dài, khi tôi phải làm các chương trình, và chúng ta phải chứng kiến người-thân-động vật chịu đau khổ trong lò mổ – bởi vì chúng ta phải chiếu sự thật – thì lòng tôi lúc nào cũng đau đớn, quặn thắt. Và đôi khi nó cũng ảnh hưởng đến thân thể khiến tôi cảm thấy không khỏe – ốm yếu – và đôi khi sự đau đớn đó cũng chuyển thành đau đớn thể xác. Nhưng tôi chịu đựng tất cả vì hòa bình và lòng từ bi, [chịu đựng vì] tất cả mọi người cho đến những chúng sinh khác, những chúng sinh yếu đuối hơn. Tôi không ngại chịu đựng đau đớn. Đôi khi nghiệp chướng mạnh đến nỗi ngay cả loại thuốc mạnh nhất cũng không giúp được gì cho tôi, nên tôi chỉ biết chịu đựng thôi. Tôi mới cảm thấy khỏe hơn một chút trong mấy ngày qua. Nhưng dù sao, tôi có thể chịu đựng nhiều hơn.
Tôi nói với Thượng Đế: “Nếu nỗi đau thực sự cứu được thế giới này, giảm bớt đau khổ cho con người và tất cả chúng sinh trên Địa Cầu, xin đừng để tâm đến việc con rên rỉ trong đau đớn, cứ để con đau hơn nếu điều đó giúp ích. Chỉ là, nếu [đau] quá mức thì con không thể làm việc, không thể làm việc cho Ngài, cho con cái của Ngài. Cho nên, hãy để ở mức con có thể chịu đựng được để con vẫn có thể tập trung làm công việc mà Ngài đã giao phó cho con, với tất cả lòng biết ơn khiêm tốn của con cho đặc ân và vinh dự này”. Bởi vì không phải ai cũng có một công việc cao đẹp và đáng trân trọng như công việc mà tôi đang làm, cũng như công việc mà quý vị đang làm.
Chúng ta làm việc cùng nhau, sát cánh bên nhau, mặc dù chúng ta không ở cùng nhau. Nhưng tôi luôn nhớ quý vị, những thành viên đội ngũ Truyền Hình Vô Thượng Sư. Tôi nhớ tất cả sự hy sinh của quý vị, tất cả công việc khó nhọc của quý vị. Nhưng xin hãy thiền ba lần một ngày, như thường lệ. Làm ơn, đừng quên điều đó. Quý vị phải [thiền], để làm việc cho tốt, để làm công việc đúng cách và phả ra nhiều năng lượng thăng hoa tích cực hơn vào công việc của quý vị. Dĩ nhiên tôi cũng làm như vậy. Và tôi luôn rất biết ơn Thượng Đế vì [có] những người tốt như quý vị, những tâm hồn cao thượng và những linh hồn tuyệt vời như quý vị.
Quý vị là bạn hữu, là người thân trong gia đình, là họ hàng thân nhất, là chồng, là vợ, người yêu, người tốt nhất của tôi. Mặc dù chúng ta không ở bên nhau, nhưng mối quan hệ của chúng ta là thế đó, đối với tôi. Vì chúng ta chỉ cống hiến linh hồn mình, tấm lòng mình, cho công việc, cùng nhau, nhìn về cùng một hướng, đi chung một con đường, có cùng một mục tiêu, cống hiến cùng một nỗ lực. Vì vậy, chỉ những cộng sự tốt, chỉ những cặp đôi tốt mới làm điều này cùng nhau. Tôi thật sự cảm kích điều đó, và thương quý vị rất nhiều với tất cả tấm lòng. Chúng ta không luôn luôn cần dùng ngôn ngữ con người để diễn đạt điều này bởi vì ngôn ngữ không bao giờ đủ để nói cho quý vị biết tôi thương quý vị dường nào, tôi cảm kích quý vị dường nào.
Chúng ta vẫn duy trì Truyền Hình Vô Thượng Sư, cho dù tôi cảm thấy rằng nó hoạt động quá chậm để đi vào lòng người, nhưng nó có ảnh hưởng, có ảnh hưởng, có giúp ích. Dù chúng ta làm việc rất cực nhọc, nhưng nếu chỉ cần thêm một linh hồn thoát khỏi địa ngục và không chịu đau khổ đời đời vì ăn thịt, vì giết người-thân-động vật dù trực tiếp hay gián tiếp, thì nỗ lực của chúng ta vẫn đáng giá. Một người không đau khổ trong địa ngục là cả thế giới đối với người đó. Quý vị biết điều đó. Giả sử chúng ta, một người trong chúng ta đau khổ trong địa ngục, hãy tưởng tượng chúng ta muốn thoát khỏi đó biết dường nào. Thành ra chúng ta phải làm việc chăm chỉ. Đó là lý do chúng ta làm việc với sự nhiệt tình, tấm lòng, khối óc, linh hồn, lời cầu nguyện mỗi ngày, cùng với thân thể của mình.
Tất cả chúng ta hầu như không còn trẻ nữa, nhưng vẫn làm việc chăm chỉ như những người trẻ tuổi và tôi rất hãnh diện về quý vị. Xin hãy bảo trọng – nếu bị bệnh, quý vị phải nghỉ ngơi, xin lời khuyên của bác sĩ và uống vitamin (thuần chay) mỗi ngày mà tôi đã bảo quý vị. Ăn cho đủ. Nếu có phàn nàn gì về việc không đủ thức ăn, hay bất cứ vấn đề gì, hãy cho tôi biết. Thỉnh thoảng tôi có hỏi quý vị bằng thư từ đây đó, nhưng nếu có điều gì, thì quý vị phải viết cho tôi, đừng đợi tôi hỏi. Được rồi, các bạn của tôi, người thương của tôi, gia đình của tôi, tôi rất vui khi có quý vị trên Địa Cầu này để tôi không cảm thấy quá cô đơn. Tôi cảm thấy được ủng hộ. Cảm thấy được yêu thương. Cảm thấy được đặc ân khi có quý vị, và tôi cảm tạ Thượng Đế mỗi ngày vì công việc, vì sự hiện diện của quý vị trên Địa Cầu này.
Và nhân đây, tôi cũng muốn nói với khán giả của chúng ta và mọi người nói chung: xin ngừng giết hại lẫn nhau. Hãy ngừng tất cả các cuộc chiến. Bởi vì mọi vết cắt, mọi vết thương, đều đau. Đừng làm đau người khác, y như mình không muốn bị đau. Đừng giết người-thân-động vật, đừng hại người-thân-động vật, y như quý vị không muốn bị giết như thế. Quý vị không muốn bị đau như vậy. Xin hãy ngừng tất cả các cuộc chiến. Xin hãy đóng cửa tất cả các lò mổ giết chóc. Xin hãy ngừng tất cả săn bắn người-thân-động vật đáng thương. Họ bất lực. Họ xinh đẹp. Mỗi lần tôi xem người-thân-động vật được chiếu trên Truyền Hình Vô Thượng Sư, tôi luôn nói với họ: “Các con rất đẹp. [Thượng Đế] gia trì các con, gia trì các con”. Bởi vì họ có linh hồn giống như chúng ta, và họ có cảm xúc, trí thông minh. Họ biết Thượng Đế nhiều hơn chúng ta.
Hãy nhớ lời tôi nói – người-thân-động vật câu thông với Thượng Đế nhiều hơn nhiều người chúng ta. Ngoại trừ những người tu hành thuộc các trường phái khác nhau, nhất là những người tu Pháp Môn Ánh Sáng và Âm Thanh (Thiên Đàng nội tại), như Pháp Môn Quán Âm mà chúng ta đang tu. Họ câu thông với Thượng Đế. Nhưng người-thân-động vật, họ câu thông nhiều hơn, câu thông một cách tự nhiên hơn.