Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Tinh Thần Đoàn Kết Của Người Dân Ukraine Tỏa Sáng Trên Thế Giới, Phần 10/12

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Nói về những người tị nạn này từ Ukraine; tôi hy vọng là họ quay trở về quê hương của họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì không có nơi nào tốt hơn nhà mình. (Dạ đúng. Dạ. Thật vậy.) Họ đã quen với nó. Họ đã quen với khí hậu, môi trường xung quanh, láng giềng, thức ăn của họ, được trồng từ chính đôi bàn tay của họ, kế bên họ.

Người kế? (Đó là tất cả tin vui mà chúng con có hôm nay cho Ngài, thưa Sư Phụ.) Vậy thì tốt. Ít ra là không có tin buồn. (Dạ vâng.) Quý vị làm giỏi đấy, bằng cách nghiên cứu tất cả tin đó. Tôi rất hài lòng. Có điều gì quý vị muốn hỏi tôi hoặc bình luận về mọi điều đó không? Có quý vị nào muốn bình luận về tin của nhau hay gì đó, thì nói tôi nghe.

(Có tin nói rằng công dân Vương quốc Anh muốn chính phủ Anh làm nhiều hơn nữa cho người tị nạn. Cho nên chính phủ đã đưa ra một số chính sách cho phép các hộ gia đình tiếp nhận người tị nạn và trợ giúp tiền để họ cung cấp nơi ở.) Trợ giúp đôi chút. (Và trong vòng 24 giờ, 100.000 người đã đăng ký ở Vương quốc Anh, cho thấy chính các công dân thực sự nhân ái hơn chính phủ.)

Một bất ngờ khác nữa! Cảm ơn quý vị. Cảm ơn chính phủ Vương quốc Anh. Người Ukraine mãi mãi mang ơn quý vị.

Được rồi. Tất nhiên, con người ở đâu cũng là con người. (Dạ.) Tôi bảo quý vị trước đây, nói hoài rồi, rằng người dân Nga, họ rất tốt. Họ là những công dân tốt của thế giới. Tôi không có gì chống lại người dân Nga. Tôi cứ bảo quý vị điều đó, từ lâu trước khi cuộc chiến ở Ukraine thậm chí bùng nổ, hoặc có thể trong nhiều bài giảng khác trước đây, khi tôi mới bắt đầu. (Dạ.) Tôi kể quý vị là tôi đến Nga và thuyết pháp này nọ. (Dạ.) Nhưng tôi vẫn phải nói với quý vị: trước cuộc chiến này, ý là vài thập niên trước, khi tôi đến Nga để thuyết giảng, (Dạ, thưa Sư Phụ.) thì ở đó vẫn còn tự do, tự do hơn nhiều quốc gia cộng sản khác. (Dạ. Ồ.) Và mọi người… Tôi không chỉ nói về tự do – mà người dân ở đó rất tốt. (Dạ.)

Tôi đã kể quý vị rồi, rằng họ nói với tôi, “Ồ, xe buýt ngừng ngay trước khách sạn. Cô không phải trả tiền đi xe taxi. Đắt lắm.” Sự tiết kiệm của người cộng sản. Tôi ở trong một khách sạn, và họ nghĩ là có lẽ để tiết kiệm tiền thì tôi nên đi xe buýt. Và thậm chí để tiết kiệm thêm, tôi đã không trả gì hết. Tôi quên. Mọi người xuống xe, vội vã, vội vã, nên cũng kiểu như đẩy tôi ra ngoài, tôi ngồi ở phía trước, mọi người đẩy, và tôi đi ra. Tôi chưa trả tiền. Lâu rồi không đi xe buýt nên tôi quên [trả tiền]. Nhưng sau đó tôi đã bù đắp bằng tiền boa cho taxi. (Dạ.) (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và trong khách sạn này nọ. Tất cả [tiền] ở lại Nga, nên không sao. Nếu tôi không trả người Nga này, thì tôi trả cho người Nga kia. Vậy là được rồi. Ý nói, nếu tôi quên trả vài đồng rúp, và trả ở nơi khác, vậy cũng được. Tất cả đều ở Nga. (Dạ.) Không bị mất đi đâu, tôi không lấy đi mất. Nhưng tiếp tân thật tử tế. Thông thường, những người đến ở khách sạn, thì phải có tiền. (Dạ đúng.) Thế nhưng, họ vẫn ráng tiết kiệm cho quý vị. Ôi, tôi không bao giờ quên, không bao giờ quên.

Và có một lần, lần khác, cách đây lâu rồi, tôi cùng với chồng (cũ) đi ngang qua Nga, và họ đã cho tôi thức ăn. Bởi vì ban đêm, tất cả các khách sạn đều đóng cửa. Thực ra thì không nhiều. Chỉ cơm và món gì đó. (Dạ.) Không nhiều. Nhiều cơm hơn là món gì đó. Tuy vậy, họ rất tử tế rồi. (Dạ. Ồ, dạ đúng, thưa Sư Phụ.) Lúc đó Nga, tôi nghĩ, vẫn còn là cộng sản. Tôi nghĩ vậy, phải không? Vào những năm 1980, 81, 82, vẫn là cộng sản, hay không? (Dạ phải.) Và chưa tan rã? Chưa có phần nào của Liên Bang Xô Viết được tự do à? (Dạ chưa, thưa Sư Phụ.) Thôi không quan trọng.

Họ đã cho tôi thức ăn và đó là điều quan trọng. Tôi thích thức ăn. Thích thức ăn đó. Họ cho cơm và một chút thịt băm, rất nhuyễn trên đó, nhưng tôi đã bỏ thịt đi. Lúc đó tôi đã ăn chay rồi. (Dạ.) Tôi chỉ có uống sữa lúc đó, bởi vì trứng làm tôi ghê tởm. (Dạ.) Mùi vị của nó khủng khiếp đến nỗi tôi không thể ăn được. Và thỉnh thoảng tôi mới uống sữa. (Dạ.) Nhưng không thể uống sữa không pha. Tôi phải pha sữa với gì đó, lúc bấy giờ. (Dạ.) (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhưng hiếm khi tôi uống sữa vì tôi không bao giờ thích. (Dạ phải.) Nếu trong thức ăn đã có chút sữa rồi, thì tôi ăn vậy thôi. (Dạ.) Nếu sữa có trong thức ăn, họ trộn, mình không biết. (Dạ.) (Vâng, thưa Sư Phụ.) Mình không ngửi thấy mùi cỏ hoặc giống như mùi dạ dày từ thứ của người-thân-động vật. (Dạ, đúng vậy.) Thì tôi sẽ dùng. Nhưng hiếm khi, hiếm khi, bởi vì tôi là người châu Á. Thực sự không thích mấy thứ phô-mai này. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi chưa bao giờ dùng. Hồi em gái tôi còn nhỏ, tôi phải cho em uống sữa. Và còn dư bao nhiêu, thì cô em họ của tôi uống nốt một cách ngon lành, nhưng tôi nghĩ, “Chà, sao em có thể uống thứ đó? Nó là từ bụng của bò.” Nó là từ bụng của bò.” Tôi không bao giờ thích cả. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và sau đó, khi tôi trưởng thành, ở châu Âu, họ trộn sữa trong thức ăn, (Dạ.) nên tôi chỉ ăn chút ít, nhưng hiếm khi. Tôi không bao giờ thực sự thích cả. Tôi thường tự nấu ăn cho mình. (Dạ.) Được rồi, tốt.

Nói về những người tị nạn này từ Ukraine; tôi hy vọng là họ quay trở về quê hương của họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Bởi vì không có nơi nào tốt hơn nhà mình. (Dạ đúng. Dạ. Thật vậy.) Họ đã quen với nó. Họ đã quen với khí hậu, môi trường xung quanh, láng giềng, thức ăn của họ, được trồng từ chính đôi bàn tay của họ, kế bên họ. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tại địa phương và dồi dào. Thượng Đế ban phúc cho Ukraine với đất phì nhiêu, nông phu giỏi. Họ trồng trọt tốt, họ xuất khẩu tới toàn thể châu Âu và một phần lớn châu Phi.

Nếu tôi nhớ đúng. Quý vị cho tôi biết ha? (Dạ, Sư Phụ.) Kiểm tra tất cả các dữ liệu. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Bất cứ nơi nào, dữ liệu phải được kiểm tra, bởi vì tôi có quá nhiều công việc và có quá nhiều thông tin. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi dành nhiều giờ nghiên cứu tin tức, để lỡ như quý vị hỏi như vầy, thì tôi biết mà trả lời quý vị. (Vâng.) Nhưng đôi khi tôi không thể nhớ tất cả các con số. (Dạ hiểu. Dạ, thưa Sư Phụ.) Hoặc tên của người địa phương này nọ. Cho nên xin giúp tôi ha. (Vâng, thưa Sư Phụ.)

Tôi sống ở hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy thế giới cùng một lúc và tôi ngạc nhiên là mình vẫn có thể hoạt động. Đôi khi tôi như đi trên không, thế mà vẫn có thể hoạt động. Tôi cứ thầm nhủ, “Ồ, đó chỉ là một cảm giác, chỉ là một cảm giác. Đừng để ý.” Và sau đó tôi lấy lại được sự ổn định về mặt thân thể, rồi tiếp tục làm việc.

Vậy, nói về tất cả những người tị nạn hiện đang được các quốc gia lân cận khác chấp nhận, tôi rất mừng, ít ra trong tình huống khẩn cấp, họ có một nơi nào đó để nghỉ ngơi, khỏi phải lo âu, sợ hãi, khỏi phải lo lắng về con cái và tương lai của họ. (Dạ.) Ít ra thì họ cũng có thức ăn, có mái che trên đầu và họ ấm áp. (Dạ đúng vậy.) Bởi vì họ chạy mà không có gì, hầu như không mang theo gì hết. Quý vị đã thấy trên bản tin. (Dạ, chúng con có thấy.) Họ chỉ chạy lấy mình. (Dạ đúng.) Hoặc có thể bế chú chó trên tay hoặc bế em bé của họ. Họ không có đủ sức lực để mang theo bất cứ gì, và họ không có đủ thời gian để lấy bất cứ gì cả. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Vào những lúc đó họ thậm chí không thể suy nghĩ; họ chỉ chạy thôi. (Dạ.) Chúng ta có một nhân chứng, là Sean Penn; ông thấy họ trên xa lộ. Thậm chí ông phải bỏ xe để rời đi nhanh chóng, bởi vì một hàng dài ở biên giới, có lẽ họ kiểm tra. (Dạ.) Nên ông phải bỏ xe lại và lấy một số thiết bị, và chạy với đội quay của ông. (Dạ.)

Nhưng tưởng tượng coi; ông là một người có đặc quyền. Hãy tưởng tượng tất cả thường dân, nam, phụ, lão, ấu này, và thậm chí người tàn tật, và người-thân-chó và mèo nữa. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Ôi Trời ơi! Hãy tưởng tượng đó là quý vị; thì quý vị biết như thế nào liền. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hãy tưởng tượng quý vị phải bỏ lại mọi thứ mà quý vị yêu thích và quen thuộc. Và cứ chạy thôi. Thậm chí không biết là sẽ đến đâu và khi nào thì đến, hoặc có an toàn chút nào không trên đường phố, trên đường lộ. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Và quý vị không đem gì theo, và quý vị bồng bế em bé mà không có sữa. Người-thân-mèo của quý vị không có thức ăn, người-thân-chó cũng không có gì trong nhiều ngày, và bản thân quý vị cũng vậy, kiệt sức vì chạy, vì sợ hãi, và vì bom dội bên trên đầu. (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ đúng.) Tưởng tượng nếu đó là quý vị. Đây không phải phim ảnh. Đây là sự thật! (Dạ, thưa Sư Phụ. Dạ đúng vậy.) Là đau khổ thực sự. (Dạ, Sư Phụ.)

"Media Report from CBS News March 30, 2022 Reporter (f): 'Tôi có thể làm gì khác đây?' Ông Gennady hỏi. 'Không còn gì cho tôi ở đây.' Ông ấy bỏ đi sau gần 40 năm làm thợ đóng giày ở đây."

"Media Report from NBC News March 15, 2022 Reporter (m): Hôm nay cô Margarita Prosolovich nói với chúng tôi một trận bom đã san bằng nhà cô. Cô và đứa con trai Nikita 13 tuổi của cô, bây giờ chỉ có quần áo trên người họ. 'Thật không thể nào tưởng tượng nổi,' cô nói."

"Media Report from CBS News March 30, 2022 Reporter (f): Ở thành phố Mykolaiv gần đó, một tên lửa của Nga xé toạc một tòa nhà chính phủ, để lại một lỗ hổng và chấn thương mới. Người phụ nữ này bất lực nhìn khi đồng nghiệp chết trong vòng tay của cô."

"Media Report from CNN News March 26, 2022 Dr. Ivan Anikin: Đó là chấn thương đầu. Đó là cắt cụt chi, cắt cụt chi do chấn thương. Đó là chấn thương do đạn bắn.

Reporter (m): Milena Uralova 11 tuổi nằm trong bệnh viện, hồi phục chín ngày sau khi một người lính Nga bắn xuyên qua mặt cháu. Đây là Milena trước khi Nga xâm lược Ukraine. Đang nhào lộn và nhảy múa. Nhưng giờ, cháu hầu như không thể đi lại."

"Media Report from South China Morning Post and AP Feb. 25, 2022 Vlada (f): Cháu thức giấc vì vụ nổ lớn hôm nay. Cháu hiểu ra đó là chiến tranh… Cháu không muốn chết. Cháu muốn tất cả điều này kết thúc càng sớm càng tốt."

Trời ơi, sao ai mà có thể nỡ lòng nào tạo ra cảnh này, và nhìn vào cảnh đó trong màn hình từ xa, trong sự an toàn của hầm trú ẩn hay cung điện, hoặc du thuyền, hoặc bất cứ gì của hắn? (Dạ, Sư Phụ.) Vì vậy, kẻ xấu xa độc ác này không thể tồn tại trên Địa Cầu này lâu hơn nữa. Càng ít những kẻ đó, càng tốt. Ngày càng có ít hơn rồi, quý vị có thể thấy. Nhưng vẫn còn một số. Một số, độc ác hơn, chúng sống sót. Chúng ở trên địa vị cao. (Dạ, thưa Sư Phụ.)

Chúng ta sẽ phải đối phó với chúng bằng cách nào đó. Thiên Đàng phải làm thôi. Tôi không có quyền lực, không có quyền lực thế gian. Nhưng không phải tôi không làm gì. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thiên Đàng chỉ quan sát và chờ đợi. (Dạ.) Tôi không có phương tiện vật chất nào hoặc quyền lực hoặc cách thức nào để làm bất cứ gì. Nhưng tôi có Thiên Đàng hỗ trợ tôi. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Thiên Đàng không bỏ qua vậy đâu. (Dạ đúng.)

Tôi lo lắng cho cả những người tị nạn. Tôi lo lắng cho cả người Nga và người Ukraine. Người Nga, bây giờ họ cũng trở thành người tị nạn. Hàng trăm người họ, hàng ngàn người họ đang chạy trốn. Chạy trốn khỏi Nga để sang các nước láng giềng, và bắt đầu cuộc sống của họ ở đó, với các vấn đề bất đồng ngôn ngữ. Thậm chí mở tài khoản ngân hàng cũng là một vấn đề lớn đối với họ, vì bất đồng ngôn ngữ. Và thuê nhà hay bất cứ gì, là một vấn đề lớn đối với mọi người, nếu họ rời khỏi đất nước của họ. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Và họ không phải người tị nạn chiến tranh, nên không ai sẽ giúp đỡ họ. (Dạ.) Những người Nga chạy trốn khỏi đất nước của họ, hoặc những người Nga bị đuổi việc và không biết sẽ lấy đâu ra bữa ăn kế tiếp cho con cái của họ. (Dạ.) Như những vệ binh quốc gia bị sa thải đó. (Dạ.)

Nhưng ở Hoa Kỳ, họ cũng đã đuổi hàng chục ngàn người bởi vì lệnh bắt phải tiêm vắc-xin. Hoặc họ cũng nghỉ việc, hàng chục ngàn, bởi vì họ không muốn tiêm vắc-xin. Họ không biết vắc-xin sẽ [gây phản ứng] gì cho họ. (Dạ đúng. Dạ, thưa Sư Phụ.) Với quá nhiều thông tin mâu thuẫn trên mạng, và từ bác sĩ của chính họ, và từ chuyên gia sức khỏe thì thầm bên tai họ, v.v. Vì vậy, họ nghỉ việc, ở Hoa Kỳ. Số thất nghiệp tăng lên rất nhiều từ khi Biden nhậm chức. Dưới thời Trump thì không như vậy, nó ngược lại. (Đúng vậy, thưa Sư Phụ. Dạ thật vậy.) Ông ấy tìm việc làm cho họ. Ông ấy tìm việc làm cho mọi người. (Dạ đúng.) Còn Biden, ông ta lấy mất việc làm từ mọi người, bất cứ người nào mà ông ta có thể. (Dạ.) Với bất kỳ lý do nào.

Bây giờ chúng ta nói đến Hoa Kỳ, để làm gì nhỉ? Tôi chỉ nói là tôi thương tiếc cho tất cả những ai bị ảnh hưởng bởi chiến tranh và đại dịch, về mặt thân thể hoặc khác. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Bởi vì chúng ta sống không chỉ bằng thân thể vật chất mà còn có các phương diện tinh thần; chúng ta có cảm giác tâm lý. Chúng ta cũng có tính chất cảm xúc nữa; đủ thứ. (Dạ.) Và các phương diện này cũng khổ chẳng kém mặt thể xác. (Vâng, thưa Sư Phụ.) Và rồi, đó là chưa nói tới họ có phải gây dựng lại cuộc sống của họ từ đầu, từ con số không, với vấn đề bất đồng ngôn ngữ, với con cái của họ muốn được họ chú ý, muốn thức ăn, dinh dưỡng và sức khỏe. Đủ mọi thứ. (Dạ đúng. Vâng, thưa Sư Phụ.)

Xem thêm
Tất cả các phần  (10/12)
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android