Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Khôi Phục Lại Lực Lượng Tình Thương Và Từ Bi, Phần 8/8

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Ngay cả khi Thượng Đế xuất hiện ngay trước mặt họ, họ cũng sẽ không chấp nhận. Họ sẽ tìm một lý do nào đó vu khống Thượng Đế hoặc hại Ngài bằng đủ mọi cách, hoặc thậm chí giết Ngài. Giống như họ đã làm với Chúa Giê-su. Tất cả họ đều bị làm mù, điếc, và câm, trên Địa Cầu này. Dĩ nhiên họ đã đỡ hơn, nhưng không phải tất cả mọi người.

(Vậy, câu hỏi cuối, thưa Sư Phụ. Chúng con chỉ xin chia sẻ lời tiên tri từ thập niên 1980 có liên quan đến Tổng thống Donald Trump và sứ mệnh của ông.) Ồ vậy à. (Có nói ở đây: Một người thánh thiện, tên là Thomas Zimmer, còn được biết là “Ẩn sĩ của Loreto”, tiên tri rằng ông Donald J. Trump “sẽ dẫn Hoa Kỳ trở lại với Thượng Đế”. Ông chia sẻ lời tiên tri này vào năm 1983 với một nhà tâm lý học người Mỹ, khi người đó đến thăm Loreto, ông nói: “Ngay bây giờ, ở Hoa Kỳ, có một người được bàn tay Thượng Đế đặt lên ông. Ông có chỉ số IQ của một thiên tài và trình độ học vấn hạng nhất. Và mọi việc đến tay ông, ông đều giải quyết với hiệu quả cấp kỳ nhanh chóng”.) Phải, đúng vậy! (“Tên ông là Donald Trump”.) Ồ, ông nói cả tên nữa à! (Thưa đúng!) Tuyệt vời. (“Bàn tay Thượng Đế đặt lên ông, và Thượng Đế sẽ dùng ông trong tương lai”.) Phải. Hay quá. (Như lời chứng cho tiên đoán này, ông Thomas Zimmer đã mua một viên gạch cho Cửa Thánh ở Vatican với tên của ông Donald Trump trên đó, để ông [Trump] nhận được phúc lành từ nhiều Thánh lễ tại Vatican, vì ông biết rằng ông Trump sẽ là một nhà lãnh đạo vĩ đại của Hoa Kỳ và mang người Mỹ trở lại với Thượng Đế.)

Ờ, một cách gián tiếp! Chà. Tưởng tượng coi! (Dạ.) Và không nhiều người biết điều đó. (Dạ không.) Bây giờ họ biết. Nhưng họ sẽ không thay đổi gì nhiều. Nếu họ quá bị ám ảnh và nhiễm độc bởi danh lợi, họ sẽ không để ý đến điều đó, và họ sẽ không muốn chấp nhận điều đó. (Dạ.) Ngay cả khi Thượng Đế xuất hiện ngay trước mặt họ, họ cũng sẽ không chấp nhận. Họ sẽ tìm một lý do nào đó vu khống Thượng Đế hoặc hại Ngài bằng đủ mọi cách, hoặc thậm chí giết Ngài. Giống như họ đã làm với Chúa Giê-su. Tất cả họ đều bị làm mù, điếc, và câm, trên Địa Cầu này. Dĩ nhiên họ đã đỡ hơn, nhưng không phải tất cả mọi người. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nếu họ bị mù quáng bởi danh lợi, bị thúc đẩy bởi loại tham vọng ở đời này, không vì tinh thần phục vụ người dân, thì họ sẽ không thay đổi. (Dạ.) Bây giờ, chúng ta có lẽ đưa tin này lên Truyền Hình Vô Thượng Sư rồi mọi người sẽ biết, nhưng tôi dám chắc với quý vị sẽ không có nhiều người tin đâu. Nhất là phe đối lập ông [Trump]. Ồ, ít ra họ sẽ biết, ít ra những người khác có thể tin. Nhưng bây giờ có ích gì? Họ muốn loại bỏ ông, dù chỉ còn mười ngày nữa mà họ cũng không chờ nổi, họ muốn loại bỏ ông ngay hôm nay rồi. (Dạ phải.) Người gọi là, lãnh đạo của quốc gia quý vị, hoặc lãnh đạo tương lai, cũng vậy. Đá ông ra ngoài rồi. Họ thậm chí không thể chờ thêm mười hai ngày nữa. (Dạ.) Thậm chí không đến hai tuần, là ông sẽ hết nhiệm kỳ. Bây giờ ông không muốn gây thêm phiền phức nữa, bởi vì một số người đã chết, trong Tòa nhà Quốc hội. Nên, ông không muốn điều đó [xảy ra] nữa, bởi vì điều đó. Ông không muốn tiếp tục đấu tranh theo cách đó. Có lẽ ông sẽ tiếp tục phản đối. Nhưng tôi không chắc bao nhiêu người sẽ ủng hộ ông, bởi vì họ đều mù quáng, và cũng sợ nữa. Sợ đại đa số, (Dạ.) sợ những người khác mà đã chống ông rồi. Nên nếu họ không phản đối ông luôn, thì họ có thể bị cô lập, hay bị hại theo những cách khác nhau. Đa số họ phải tự lo cho chính mình. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Phần lớn người ta là như thế. Mình trước, rồi người khác sau. Vì vậy, làm một vị tổng thống như ông, thì rất là cô đơn, rất là chán nản, và rất nguy hiểm.

Vậy, ông này sống ở đâu? Ông còn ở đó không? Ông Thomas. (Dạ, ông Tom Zimmer là cựu chiến binh Thế Chiến thứ II người Mỹ,) Ồ! (sau khi trở lại cuộc sống thường dân, ông làm người hành hương ở Ý,) Vậy à? (“chủ yếu chỉ dành những năm còn lại của đời ông cầu nguyện cho nhân loại”. Ông cũng đã viết cuốn sách: “Kinh Nguyện Pieta”, đã bán lên tới “mười triệu bản”.) Chà. Tốt. Tốt lắm. Vậy, ông mất rồi hay còn ở đó? Ông còn trên thế giới này chứ? (Dạ, ông mất rồi, Sư Phụ.) Ồ, tôi cũng nghĩ vậy. Không sao. Có một lần, trước khi tôi đến Jerusalem, để thuyết pháp, có một người đàn ông Mỹ, Không biết có phải là ông không. (Ồ.) Ông tiên đoán… Ông cứ nói… Lúc đó ông ở Israel, ông nói ông chờ Đấng Cứu Thế đến, Chúa Giê-su, Chúa Giê-su tái thế. Và mọi người đều nghĩ ông điên, hay gì đó. Và rồi, một ngày nọ, vài ngày trước buổi thuyết pháp của tôi, ông nói: “A, Chúa Giê-su sắp đến, Ngài sắp đến, Ngài sắp đến rồi”. Và rồi, thế nào đó, họ đuổi ông ra (Ôi, không.) chỉ hai, ba ngày trước khi tôi đến thuyết pháp. (Chao ôi.) Nên tôi thắc mắc… Chà, rất nhiều người có khả năng tiên tri. Ừ, không nhiều, nhưng khá nhiều. (Dạ phải.) Tốt cho thế giới. Được rồi, xem này, tốt lắm.

Bây giờ không còn câu hỏi nào hả? (Dạ không, Sư Phụ. Hết rồi ạ.) Tốt, tốt, tốt! Mấy câu hỏi hôm nay hay đấy. Rất hay. Nếu tôi gặp rắc rối, thì biết nha, tại quý vị đấy. Hiểu chứ? Tôi không màng. Nhớ cầu nguyện cho tôi, Sư Phụ của quý vị, (Dạ, Sư Phụ.) để Bà ấy có thể tiếp tục. Và cầu nguyện cho chính quý vị nữa. Tôi cầu nguyện cho quý vị. Tôi cầu cho mọi người, (Cảm ơn Sư Phụ.) mỗi ngày. Nếu tôi có thể cầu nguyện cho động vật hoang dã như chồn hôi, hoặc như sóc, thì dĩ nhiên tôi sẽ cầu nguyện cho quý vị, phải không? Tôi sẽ cầu, với tất cả tấm lòng của tôi. Được rồi, cưng. Nếu không còn gì nữa, thì chúng ta kết thúc. (Cảm ơn Sư Phụ.)

Cảm ơn quý vị đã lắng nghe tôi. Thật tốt là chúng ta có thể luôn nói chuyện với nhau bất cứ khi nào có thể. (Dạ, Sư Phụ.) Không cần phải chờ tới thứ Hai hoặc Chủ Nhật. Vì đôi khi tôi muốn nói chuyện với (Đạo tràng) Miền Đất Mới rồi quên mất, nên sau đó vào tối Chủ Nhật, tôi nói: “Ôi, Trời ơi!” Khi biết đã đến giờ ngồi thiền, cho (Thế giới) Thuần chay, (Dạ.) thì tôi mới nhớ: “Ôi, Trời ơi! Qua rồi”. Nhưng không sao, họ có thể nghe. Như thế này tốt hơn, quý vị biết sao không? Bởi vì chúng ta có tất cả phụ đề. (Ồ.) Để họ có thể hiểu. (Dạ phải.) Nếu nói chuyện với (Đạo tràng) Miền Đất Mới, thì tôi nói tiếng Hoa. Và tôi không có cảm hứng lắm. Tôi có nhiều cảm hứng hơn khi nói tiếng Anh, thấy lưu loát hơn và trôi chảy hơn. Cho nên với quý vị, tôi không cần có người thông dịch nào, hoặc thiết bị nào hết. (Dạ.)

Hơn nữa, bất kỳ khi nào tôi cảm thấy đây là lúc tốt để nói chuyện, thì chúng ta luôn luôn có thể nói. Còn với họ, chúng ta phải chờ đợi, phải sắp xếp, và có nhiều lần, mỗi khi tôi muốn nói chuyện với họ, thì luôn luôn có gì đó trục trặc. Họ đưa cho tôi sai số điện thoại… sai số nhánh, ví dụ vậy. (Ồ.) Và rồi [điện thoại] cứ đến cùng một nơi, cùng một người, cứ vậy hoài. Họ đưa cho tôi số khác, thì đến người khác. Hoặc quay lại người trực máy vì điều gì đó, hoặc một người khác nhấc máy rồi không nhận ra ai đang nói, nên cúp máy. Hoặc cứ nói, một mình họ nói, và không để tôi nói với đại chúng. Ví dụ như thế đó. V.v. Hoặc mi-crô không hoạt động. Nghiệp chướng, há?

Cho nên như thế này rất tốt và tự nhiên hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Nhất là, tôi không bao giờ dùng máy nhắc chữ nào hay bất cứ gì như thế. Nên nếu tôi có thể nói chuyện khi nào sẵn sàng hay có cảm hứng, thì có nhiều lực lượng hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Năng lượng tốt hơn, phải không? (Dạ.) Và rồi, trong vài ngày, hay trong một tuần hoặc khoảng đó, quý vị luôn có thể thông dịch và tạo phong cảnh đẹp đằng sau tôi, đôi khi, và rồi chiếu tất cả ngôn ngữ cho mọi người xem. Như vậy có lẽ tốt hơn. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Tôi nghĩ cách đó; tôi nghĩ không cần nói chuyện trực tiếp với họ nữa; thế này cũng hầu như trực tiếp. (Dạ.) Trong vài ngày, họ sẽ thấy tôi, phải không? (Dạ phải, thưa Sư Phụ.) Và vì tất cả chúng ta đều là một, cho nên nếu quý vị thấy tôi, thì cũng như họ thấy tôi, đúng không? Thuận tiện làm sao. Quý vị cũng có thể ăn thay họ, ha?

Bởi vì, nếu quý vị làm thành một chương trình, thì cũng đẹp hơn, quý vị thêm vào nhiều hình ảnh hơn, thêm nhiều đoạn phim minh họa. (Dạ.) Giống như trước kia, nhiều lần, họ chụp ảnh tôi bất kỳ nơi nào, và rồi khi họ in thành hình, ồ! Hoặc thành băng hình. (Dạ.) Tôi chỉ đứng trên sàn trống trải, chỉ có bức tường đằng sau tôi hay gì đó, và rồi, khi vào băng hình: Ôi chà! Tôi có một lò sưởi, với ngọn lửa đang cháy. (Dạ, thưa Sư Phụ.) Và các phòng đẹp, thật đẹp với một sô-pha sang trọng và ghế bên cạnh đó hoặc cái gì đó, căn nhà được trang trí đẹp mắt, như một căn phòng sang trọng. Tối thiểu, cửa sổ kiểu Pháp đẹp đẽ và những thứ khác nữa. Hay nếu tôi ngồi, chỉ trong vườn đơn sơ, không có gì xung quanh, chỉ vài cây cối, thế mà khi họ làm thành một bức ảnh, tôi có đủ loại hoa xung quanh và chim hót líu lo, bất cứ gì.

Nói về chuyện đó, hôm qua, tôi thấy vài chú chim ngoài trời, rất nhỏ. Ồ, rất nhỏ, nhỏ lắm, đến nỗi… Tôi sẽ gửi cho quý vị tấm hình đó. Có một tấm hình hôm qua trên cây tre, uốn cong rất mảnh mai bên ngoài cửa sổ phòng tắm của tôi, cửa sổ phòng tắm nhỏ, có lưới, lưới ngăn muỗi. Vì thế, tấm hình có kiểu hoa văn lưới trên đó, nhưng không sao, vẫn có thể thấy chim trong ảnh, và họ nhỏ xíu. Nên, họ thậm chí có thể đậu trên đó, và đậu trên cành tre bé nhỏ đó, uốn cong trong gió. Và hôm qua trời rất lạnh và rất nhiều gió. Ồ, tôi thấy họ và nói: “Trời ơi, ước gì mình có thể cho họ ăn gì đó”. Nhưng tôi không nghĩ họ biết gì. Có lần khác trước đây, tôi cho chim ăn, để một ít bánh mì ngoài trời. Không một chú nào ăn cả. Cũng như trong nhà ở Miền Đất Mới. Rất nhiều chim, rất nhiều chim. Nhưng họ không bao giờ đáp xuống vườn và ăn bánh mì. Họ không quen với điều đó.

Tương tự, mấy chú sóc, tôi để rất nhiều quả hạch bên ngoài trong cái hũ lớn để họ có thể ăn, cho tới khi ăn hết rồi tôi sẽ không phải thay mới mỗi ngày. Thế mà họ chỉ đi ngang qua thôi. Chỉ, như đi trên ban công của tôi, đi ngang qua khối quả hạch lớn đó, đủ loại hạt sang, đắt tiền. Mà không hề nhìn tới bao giờ. Nhiều ngày. Rồi tôi treo một bắp ngô tươi. Họ cũng chẳng nhìn tới. Thế nên, một ngày nọ tôi hỏi họ: “Tại sao các con không ăn quả hạch mà ta để ngoài đó?” Trước đây tôi cũng để như vậy, trong mấy nhà khác, trên ban công và ngoài trời. Họ không hề đụng đến. Tôi hỏi sóc: “Tại sao các con không ăn? Ta để cho các con mà”. Và họ nói với tôi: “Chúng con không quen làm vậy. Không quen”. Có lẽ bởi vì không ai từng cho họ ăn trước đây. Nhưng trên ngọn núi kia, khi tôi cho ăn, mấy chú sóc hiểu liền. Họ đến ăn mỗi ngày, suốt ngày cho tới khi ăn hết, rồi tôi để thêm các hạt mới. Tôi để tại những nơi khác nhau, một nắm ở đây, một nắm ở đó, để họ không phải tranh nhau hoặc xếp hàng chờ. Họ thích lắm và rất biết ơn. Họ nói với tôi như vậy và rồi họ còn giúp tôi chỉ ra ai là người xấu đối với tôi. Tôi cũng nói thẳng với người đó, và người đó nói với tôi: “Ồ, cảm ơn sóc! Trời ơi, sóc ơi là sóc, sao lại nói như vậy chứ?” Nhưng đó là sự thật. Thật, sự thật. Một số người có những loại phẩm chất khác nhau và cũng có nhân duyên khác nhau. Nếu họ là kẻ thù của quý vị trong kiếp trước, thì rất khó để làm việc với họ. Quý vị có thể tha thứ cho họ, nhưng đó không có nghĩa là mối quan hệ của quý vị sẽ suôn sẻ. Họ sẽ tiếp tục làm những gì họ phải làm, để làm phiền tôi, gây rắc rối cho tôi, để gây hại một chút, hoặc gây hại lớn đâu đó. Cũng có thể chết người. Nếu người đó không tốt cho quý vị, không hợp về tâm linh hoặc về nghiệp, họ có thể làm quý vị chết, có thể làm quý vị bị bệnh, bị thương, hoặc gây tổn thương hay gì đó. Như truyện tôi kể quý vị về người đàn ông và con rắn (Dạ.).

Ở Á châu, có lẽ Âu Lạc (Việt Nam) và Trung Quốc, những quốc gia như vậy, họ chọn vợ rất cẩn thận. Ở Ấn Độ cũng vậy, họ phải chọn tương hợp [về tử vi]. Họ không biết nhau, họ không cần biết nhau, hầu hết đã được sắp đặt. Ngày nay họ vẫn làm vậy ở Ấn Độ, hôn nhân được gia đình sắp đặt. Chàng trai và cô gái không phải lúc nào cũng biết nhau trước. Ngày nay, họ có thể từ chối, dĩ nhiên. Thời xưa, họ không thể. Họ không thể từ chối. Nếu cha mẹ đã sắp đặt, họ chỉ phải [đồng ý] thôi. Cha mẹ của tôi cũng được sắp đặt. Họ vốn không biết nhau. Tôi đã kể quý vị rồi, phải không? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Mẹ tôi thậm chí nói với cha mẹ: “Anh ấy đen đúa quá!” Ý nói nước da. Ba tôi không trắng lắm. Ở Á châu, ở Âu Lạc (Việt Nam), họ thích người có nước da trắng. Bởi vì chúng tôi không có da trắng. Và nếu ai thích ở dưới ánh mặt trời thường xuyên, thì da không trắng như da người Âu châu. Cho nên ai mà có nước da trắng, ồ, họ rất được yêu chuộng. Như vậy đó. Còn ở Âu châu, thì ngược lại. Nếu quý vị trông hơi rám nắng, thì họ thích hơn. Và họ tiêu rất nhiều tiền đi tắm nắng, chịu đựng tất cả cái nóng đó hay gì đó, chỉ để trông rám nắng. Và [khi] trở về, mọi người sẽ nói: “Ồ, cô đã đi du lịch!” Da rám nắng quý hóa quá. Rồi, thế thôi.

Xong! Chúc quý vị mọi điều như ý, (Cảm ơn Sư Phụ.) để quý vị khỏe mạnh, vui vẻ, hầu có thể phục vụ thế giới tốt hơn. (Dạ.) Được rồi, hẹn gặp quý vị lần sau. Thương! Thương! (Cảm ơn Sư Phụ.) (Thương Ngài.) Thượng Đế gia trì. (Thượng Đế gia trì, Sư Phụ.) Mùa Thánh Vui Vẻ! (Cảm ơn Sư Phụ.) Bảo trọng! (Cảm ơn Sư Phụ.) (Xin Sư Phụ bảo trọng.) Thương quý vị! (Thương Sư Phụ.) Thượng Đế Gia trì.

(Kính chào Sư Phụ.) Giờ quý vị có thể nhìn tôi một chút. (Rất vui thích được gặp Sư Phụ.) À! Cũng vui khi gặp quý vị. Các cô gái có thấy tôi không? Không à. (Dạ chưa thấy.) Các cô có thấy chút nào không? Không? (Chúng con thấy Sư Phụ rồi.) Chỉ nhìn nhanh thôi há. (Cảm ơn Sư Phụ.) Bởi vì đôi khi phần vấn đáp không rõ ràng qua điện thoại, nên họ để câu hỏi cho tôi xem. (Dạ, Sư Phụ.) Và nếu câu hỏi ở đó [trên màn hình], thì không thể luôn luôn thấy quý vị. Thôi được rồi. Hẹn gặp quý vị lần sau. Đừng lo. (Hôm nay Sư Phụ trông rất đẹp.) Ồ, vậy sao? (Dạ. Hôm nay Ngài trông đẹp.) Hôm nay thôi sao? (Mỗi ngày. Mỗi ngày, thưa Sư Phụ.) Thất vọng quá! Ngạc nhiên quá! Thôi, được rồi. Có lẽ hôm nay, bởi vì ánh sáng đằng sau tôi, hoặc có lẽ vì chân giữ máy ảnh mà quý vị đưa cho tôi? Thật sự hữu ích. Tôi thấy nhiều hơn ở trước mặt. Như thế, được rồi. Không cần bây giờ. Xong rồi. Hẹn gặp quý vị lần sau. (Dạ, thưa Sư Phụ.) (Cảm ơn Sư Phụ.) Thương, Thương.

Xem thêm
Tất cả các phần  (8/8)
1
2021-01-20
8925 Lượt Xem
2
2021-01-21
6819 Lượt Xem
3
2021-01-22
6521 Lượt Xem
4
2021-01-23
7329 Lượt Xem
5
2021-01-24
6814 Lượt Xem
6
2021-01-25
6460 Lượt Xem
7
2021-01-26
6667 Lượt Xem
8
2021-01-27
6500 Lượt Xem
Xem thêm
Video Mới Nhất
35:22

Tin Đáng Chú Ý

120 Lượt Xem
2024-12-21
120 Lượt Xem
2024-12-21
195 Lượt Xem
38:04

Tin Đáng Chú Ý

154 Lượt Xem
2024-12-20
154 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android