Bây giờ, ông Huệ Bửu này tuyên bố rằng ông ta cũng là đệ tử của tôi. Ông ta khẳng định là đệ tử của tôi. Lúc đầu, tôi chỉ thấy một bài viết hay, như tán thán tôi đủ thứ, nhưng sau đó tôi phát hiện rằng ông ta cố tình thân thiết với tôi vì một lý do nào đó. Nhưng ông ta dùng cách không mấy thành thật, cách ngoắt ngoéo, như ông ta sửa kinh Phật.
Thí dụ như Kinh Avataṃsaka – còn gọi là “Kinh Hoa Nghiêm”– trong Chương 39, ông ta xác định tôi là “Suma”, một nữ đại sư có lực lượng bất khả tư nghì nhờ lời nguyện của Ngài. Ờ, tôi cũng có những lực lượng bất khả tư nghì này, nhờ Thượng Đế ban; tạ ơn Thượng Đế và cảm ơn tất cả các vị Minh Sư hỗ trợ và ban cho tôi rất nhiều công đức cho điều đó. Nên nó có vẻ tương đồng phần nào. Một phần nhỏ tương đồng, quý vị có thể nghĩ như vậy.
Nhưng trong Kinh Hoa Nghiêm, vị nữ này không có tên là Suma. Tên Ngài ấy là Vasumitra, mà ông ta lại đổi thành “Vasumatra”. Có lẽ ông ta học từ Trần Tâm, lấy phần giữa của tên ra, và dùng nó để gọi vị Đại Bồ Tát đó là “Suma”, rồi gắn Ngài ấy với tôi, như Suma Thanh Hải. Và rồi trong kinh đó, bình thường là Vasumitra, với chữ “i”, không phải chữ “a”, như V-A-S-U-M-I-T-R-A. Vậy Vasumitra, chứ không phải Vasumatra. Thế mà ông ta đã đổi, đã sửa đổi tên của vị Đại Bồ Tát đó để có thể liên kết tên đó với tôi.
“Phiên bản tiếng Phạn của Kinh Hoa Nghiêm, Phẩm 39, phần 28. Phần này đề cập đến tên sau nhiều lần, bao gồm cả trong tiêu đề: वसुमित्रा Trong bảng chữ cái La Mã, được viết là: Vasumitrā Theo Từ điển Phật giáo tiếng Phạn Hỗn hợp Edgerton, Vasumitrā là tên của một bhāgavatī (nữ thần). Tuy nhiên, từ “Vasumatra” – được viết với “a” thay vì “i” – không xuất hiện ở bất cứ đâu trong văn bản tiếng Phạn của Kinh Hoa Nghiêm. “Vasumatra” cũng không có trong từ điển tiếng Phạn của Edgerton”.
“Trích từ ‘Suma Thanh Hải có phải là Nữ Đại Sư Bà-Tu-Mật-Đa trong kinh Hoa Nghiêm hay không?’ Thì ‘Bà Tu Mật Đa’ là dịch ra từ cái Phạn ngữ là Vasumatra. (Tên giả, bịa để lừa người lương thiện; tên thật của Ngài là VasuMItra.) ‘Va’ là đầu của chữ, hay gọi là đầu ngữ đó, đầu của chữ. Còn ‘Suma’ là thân của chữ, là phần giữa đó. (Cẩn thận: Đây là tên giả; tên thật của Ngài là VasuMItra.) Còn ‘tra’ là vị ngữ, phần đuôi của cái chữ. ‘Vasumatra’ dịch ra là ‘Bà Tu Mật Đa’. Xuất phát từ ‘Vasumatra’. Như Lai đã huyền ký (tiên tri ẩn) chữ Suma bằng cách mượn bộ phận ‘Suma’ trong “Vasumatra’”.
“Cẩn thận: Những tuyên bố của Huệ Bửu KHÔNG có trong Kinh Hoa Nghiêm tiếng Phạn”.
Và ông ta cũng đã sửa đổi hoàn toàn câu chuyện. Trong chương đó, có miêu tả về một vị tu hành. Tên ông trong tiếng Âu Lạc (Việt Nam) là Thiện Tài Đồng Tử. Tiếng Hoa là善财童子 (Shancai Tongzi). Và thật ra trong kinh, tên của vị đó là Sudhana. Vì vậy, không liên quan gì đến Huệ Bửu chút nào. Nhưng ngoài cái tên Sudhana – Thiện Tài Đồng Tử – ông ta, Huệ Bửu, còn nói rằng Thiện Tài Đồng Tử, Sudhana – vị nam tu sĩ đó – có hình ảnh của Đức Phật Di Lặc.
Trong kinh gốc, không hề có câu “Thiện Tài Đồng Tử là Phật Di Lặc” gì cả. Không. Ông ta đã sửa đổi tên của vị Nữ Bồ Tát, và còn sửa đổi câu chuyện về Thiện Tài Đồng Tử. Sở dĩ ông ta sửa đổi và thêm Phật Di Lặc vào trong đó là vì ở Âu Lạc (Việt Nam) ông ta tự xưng, hoặc có lẽ trước đây ông ta là Đồng Tử. Đồng Tử trong tiếng Âu Lạc (Việt Nam) là một từ khác – nghĩa là “đồng cốt”, một loại đồng tử khác. Trong đạo Cao Đài cũng gọi là “đồng tử”.
Ông ta cũng là một đồng tử, nên muốn ngoắt ngoéo địa vị hoặc danh hiệu của mình thành danh hiệu Shancai Tongzi, Thiện Tài Đồng Tử. Vốn không liên quan gì đến ông ta chút nào. Chỉ có một Thiện Tài Đồng Tử, nghĩa là chỉ có một Sudhana, và tên của Ngài không phải là “đồng cốt”, bởi vì Thiện Tài Đồng Tử là vị duy nhất được đặt tên như vậy, là Ngài... Ngài làm sao đi tới đó là một câu chuyện dài, nhưng Ngài là thị giả của Quán Thế Âm Bồ Tát.
Và Quán Âm Bồ Tát có hai thị giả. Một là cô bé, có tên Long Nữ, đứng ở một bên. Thường thì Cô ở bên phải Quán Thế Âm Bồ Tát. Và cậu bé Thiện Tài Đồng Tử – nghĩa là Sudhana – ở bên trái Ngài Quán Âm. Cả hai đều là thị giả của Quán Thế Âm Bồ Tát. Và bây giờ, người đàn ông này, mặc dù danh hiệu của ông ta cũng là “Đồng tử”, nhưng không có liên quan gì đến Thiện Tài Đồng Tử. Tôi hy vọng đã giải thích rõ ràng. Tôi phải giải thích cho quý vị một chút như thế. Nhưng nếu quý vị muốn biết về Thiện Tài Đồng Tử, thị giả của Quán Âm Bồ Tát, chúng ta phải có giờ kể chuyện khác về kinh Phật và những truyện Phật giáo.
Bây giờ, người đàn ông này, Huệ Bửu, ông ta cố ý muốn được gọi là Phật Di Lặc. Thật ra, ông ta đã có thuyết giảng hoặc gì đó tương tự ở đâu đó. Tôi chỉ mới biết ông ta cách đây vài tuần. Tôi không biết rằng ông ta tự xưng là Phật Di Lặc hay bất cứ danh xưng gì. Tôi chỉ mới thấy một vài bài viết của ông ta trên Internet, cách đây vài tuần, gần như cùng lúc với việc phát hiện về ác quỷ Trần Tâm. Đột nhiên, bằng cách nào đó cả hai tên này cùng nhau xuất hiện. Và tôi nghĩ ông ta đã viết vài lời tán thán tôi, nhưng ông ta cho tôi Danh Hiệu của vị Phật khác, Bồ Tát Trí Huệ – Văn Thù Sư Lợi. À, Văn Thù Sư Lợi, tôi đã kể rồi rằng Ngài là vị đầu tiên đi vào cơ thể của em bé, mà sau này tôi dùng làm phàm thân của mình, làm đền thờ để thờ phượng Thượng Đế và làm Sứ mệnh của Thượng Đế. Tôi đã kể rồi, trong một Tin Mới Bay Sang mới nhất, nên không muốn nói thêm về điều đó nữa. Quá dài, quá nhiều điều để nói.
Tôi ước gì mình có thêm thời gian, nhiều hơn 365 ngày mỗi năm. Quý vị không biết đâu – nhiều khi, tôi không thể ăn đúng giờ, không thể ngủ, và tôi cần phải thiền rất nhiều. Tôi ước gì mình có thể thiền thêm để chăm sóc thế giới, nhưng Truyền Hình Vô Thượng Sư cũng là một phần của việc đó, nên tôi không thể bỏ bê được. Nhiều lúc, có rất nhiều công việc ập đến, và tôi chỉ biết tạm biệt giấc ngủ. Nhiều ngày, nhiều đêm, không thể ngủ, không thể, không có thời gian. Thậm chí không thể nấu cơm gạo lứt muối mè. Không có thời gian chút nào. Cứ lấy đại thứ gì đó, có lẽ một vài lát bánh mì, bánh mì lứt, rồi ăn với bất cứ thứ gì tôi có, hoặc không có gì hết, hoặc chỉ ăn bơ thuần chay. Vậy cũng được. Tôi vẫn còn sống. Có điều gần đây, quá nhiều nghiệp, tôi rất mệt, nhưng khi nào có thể thì tôi nghỉ ngơi. À, sao tôi lại nói nhiều về điều đó?
Chúng ta hãy nói thẳng về Huệ Bửu. Tôi không có nhiều thời gian để nghĩ về ông ta, xử lý hay làm bất cứ gì. Nhưng trước đó tôi đã nói về ông ta mà không đề cập tới tên ông ta, vì tôi không muốn ông ta phải xấu hổ. Tôi không muốn mọi người biết đến ông ta, hoặc có thể một số người biết ông ta sẽ đến tra hỏi và thách thức ông ta. Tôi không thích vậy. Tại vì tôi không có thời gian để kiểm tra ông ta cho đến vài ngày trước, chỉ vì tôi đã nhận được những tin nhắn này về ông ta.
Sau đó, chư Thánh Cao Đài nói với tôi rằng “hắn là ác ma”; không phải quỷ, mà là ma. À, cũng tương tự, lực lượng ít hơn một chút. Một ác ma không nghe lời Vua của Ác Ma và không lên Thiên Đàng mà tôi đã tạo cho chúng. Có khá nhiều ác ma vẫn còn quanh quẩn trên Địa Cầu, nhiều bọn chúng ẩn náu trong hình dáng và cơ thể con người. Vì thế chúng không muốn đi, hoặc chúng chỉ thích ở lại gây rắc rối hoặc hưởng thụ đồ ăn vật chất hay bất cứ gì vật chất. Thành ra “hắn ăn thịt (động vật) và uống rượu” – không phải mỗi ngày, nhưng “hắn có ăn thịt uống rượu khi nào cảm thấy thích”. Tôi được kể như vậy.
Trước đây tôi không hề biết người này. Dĩ nhiên, tôi có quá nhiều đệ tử. Một số là giả hoàn toàn! Và ác ma này ẩn mình trong hình dáng con người không phải là một đệ tử thật; hắn lẻn vào chỉ vì âm mưu thấp hèn, giờ thì chuyện đó đã quá rõ ràng rồi! Ôi Trời ơi, mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn nếu những thứ không đứng đắn này không còn tồn tại gây phiền não nữa! Quá lãng phí thời gian. Bởi vì hiện nay chúng ta có quá nhiều nguy hiểm ở khắp mọi nơi: làm thương tổn, giết người và mọi chúng sinh trên thế giới, mà chúng ta phải tìm giải pháp nhanh chóng để sống còn! Không như gã này – không có gì tốt hơn để làm ngoài việc nói chuyện và cư xử như kẻ điên ngu ngốc tệ hại nhất.
Tôi chỉ biết đệ tử rõ ràng hơn qua linh hồn họ, và tôi không có thời gian để đích thân kiểm tra từng người một mỗi ngày, trừ khi có gì đó xảy ra như loại chuyện này, rằng hắn giả danh Phật Di Lặc và sửa đổi kinh. Đây là đại trọng tội mà hắn đã phạm phải. Còn tự xưng là Thiện Tài Đồng Tử nữa, còn được biết là Sudhana, thị giả của Quán Âm Bồ Tát, khi hắn không liên quan gì tới [Ngài]. Và hắn khẳng định đã nhìn thấy nhiều tiền kiếp của hắn.
Chư Thánh Cao Đài đã nói với tôi: “Đó là lời nói dối”. Và rồi các Ngài yêu cầu tôi nói cho thế gian biết về việc “Huệ Bửu đã bị đạo Cao Đài tố giác từ lâu rồi; hắn lộ diện sau khi chờ một thời gian dài đợi cơ hội và mạo xưng mình là Phật. Đây là đại trọng tội mà hắn đã phạm phải”. Dù sao thì hắn có thể làm được gì? Cả đời chưa làm được gì cả. “Sống nhờ tín đồ Cao Đài! Rồi chuyển sang Phật giáo, sau đó lẻn vào Hội… Hắn tuyên bố là đã cố gắng tìm Đạo và đủ thứ. Không, hắn chỉ đến Thánh thất Cao Đài, chỉ như một kẻ trục lợi, trục lợi tiền tài, danh vọng và tiện nghi. Ngoài ra, hắn còn lẻn vào nhóm Tâm Ấn của Ngài với cùng lý do đó”.
Photo Caption: Chúng Ta Đã Gặp Nhau Bao Giờ Chưa? Có Chứ, Khắp Mọi Nơi, Ngay Cả Bên Lề Xa Lộ, Chỉ Là Bạn Không Hề Để Ý Thôi! Những Thứ Khiêm Nhường Như Cỏ!